DAO KỀ GÁY - Trang 162

- Nghĩa là anh đã đánh điện thẳng cho cô ấy. Anh cần đến bản gốc để làm
gì?
- Thật ra tôi cũng không hiểu nữa, Hastings, nhưng tôi có cảm giác đọc bản
gốc chúng ta có thể thấy được một số điều nếu chỉ bản sao sẽ không thấy.
- Lời lẽ trong thư hết sức rõ ràng, sáng sủa, không thể hiểu sai được. Cô
Carlotta Adams đã trao bức thư cho bà giúp việc để đem ra bỏ ở bưu điện.
Đấy chỉ là một bức thư bình thường.
Poirot thở dài.
- Tôi đã thấy và chính đó là điều làm tôi băn khoăn... bởi vì, Hastings, tuy
nhìn thế nhưng rất khó hiểu.
- Anh nói lạ.
-Không đâu. Nghe tôi nói đã, Hastings. Tôi đã suy nghĩ rất kỹ. Một số sự
kiện đang diễn ra tuần tự, bỗng nhiên xuất hiện bức thư này khiến mọi thứ
đảo lộn. Vậy ai đúng? Hercule Poirot hay bức thư?
- Anh cho rằng Hercule Poirot không thế sai được ư?
Tôi cố lấy giọng thật nhẹ nhàng nói. Poirot nhìn tôi vẻ trách móc.
- Tôi cũng có lúc sai lầm, nhưng không phải trong trường hợp hôm nay.
Bức thư này chứa một điều bí hiểm mà tôi đang cố giải đáp.
Anh bạn tôi lấy kính lúp ra soi rất kỹ chữ viết trong bức thư. Khi đã soi kỹ
từng trang, anh đưa tôi kính lúp. Tôi soi và không phát hiện thấy gì đặc
biệt: chữ viết rõ ràng, dễ đọc và thể hiện đúng nội dung đã được đánh điện
hôm trước.
Poirot nói:
- Tôi không thấy có chỗ nào giả trong chữ viết... toàn bộ đều được một bàn
tay viết ra. Tuy nhiên tôi cố suy nghĩ nhưng vẫn thấy vô lý thế nào ấy...
Anh bảo tôi đưa lại các trang của bức thư và lại soi thêm một lần nữa. Đột
nhiên run lên vì xúc động, anh reo to:
- Lại đây, Hastings. Mau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.