DAO KỀ GÁY - Trang 163

Tôi chạy đến bên cạnh anh. Trên bàn có một trong những tờ giấy của bức
thư.
- Anh không thấy ư? Mọi tờ khác đều mép phẳng phiu, đó là những tờ giấy
đã xén sẵn, riêng tờ này... anh nhìn này, mép không thật phẳng, mà là một
tờ giấy khổ to xé ra làm đôi. Bây giờ thì anh hiểu rồi chứ? Có nghĩa thư
thiếu mất một tờ.
Tôi sửng sốt nhìn anh.
- Sao lại thế? Lời lẽ trong thư tiếp nối nhau mạch lạc.
- Đã đành. Ý nghĩa ăn khớp, và đấy chính là sự khéo léo. Anh thử đọc lại
xem.
Tôi thấy không gì tốt hơn là can lại tờ giấy có vấn đề. Poirot hỏi:
- Bây giờ anh thấy rồi chứ? Bức thư bị ngắt vào đúng chỗ nói về đại úy
Ronalcl Marsh. Cô diễn viên Carlotta Adams than phiền về anh ta rồi viết
thêm: "Việc chị đóng giả..." v.. v. rồi đến trang sau: "bảo chị..." Nhưng anh
bạn ạ, rõ ràng thiếu mất một tờ. Người "bảo chị" chưa hẳn đã là người nói
đến ở tờ trước. Vậy là một người khác đã đưa ra việc đóng giả. Anh để ý
xem, tên người đó không hể được nhắc đến một lần nào. Hung thủ hẳn đã
có trong tay bức thư và thấy mình có thể bị lộ tẩy, bèn xé đi một tò ở giữa...
Việc bỏ đi một tờ ấy làm triệt tiêu sự nghi ngờ đối với một người khác,
người thứ ba. Mà chính người này mới là hung thủ giết Huân tước
Edgware. Chà, lẽ ra mình phải nghĩ đến điều đó. Poirot lấy tờ "có vấn đề"
ra bỏ vào phong bì.
Nội dung tờ thư bị xé ấy như sau: bảo: "Tôi tin rằng ngay ông Huân tước
củng bị lầm ấy chứ. Cô muốn ta đánh cuộc không?" "Bao nhiêu?"- chị cười
rủ ra. Em Lucie yêu quý, câu trả lời làm chị choáng người. "Mười ngàn đô
la!.."
Tôi thán phục nhìn Poirot, nhưng vẫn chưa tán thành cách lý giải của bạn.
Tôi cho rằng cô Carlotta Adams xé tờ giấy từ trước khi viết tiếp. Nhưng tôi
không dám đưa ra cái ý kiến mà tôi thấy quá đơn giản ấy. Vả lại biết đâu
Poirot nhận định đúng thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.