DAO KỀ GÁY - Trang 173

Vì có cuộc hẹn, Poirot vừa ăn xong liền đứng dậy cáo từ và ra khỏi khách
sạn. Anh đang điều tra về sự biến mất của đôi giầy một vị đại sứ, và người
ta hẹn gặp anh lúc hai giờ. Anh nhờ tôi xin lỗi phu nhân Widburn hộ. Đúng
lúc tôi đang bước đến chỗ bà ta thì một người vỗ vai tôi.
Đó là Donald Ross.
- Ông Poirot không có ở đây ạ? Tôi đang muốn gặp ông ấy.
- Poirot vừa mới về.
Anh ta tỏ ý ngạc nhiên. Thấy vậy tôi hỏi:
- Ông muốn gặp riêng ông ấy?
Anh ta ngập ngừng đáp:
- Tôi... tôi không biết nữa.
Tôi ngạc nhiên nhìn Donald Ros. Anh ta mặt đỏ ửng, nói:
- Điều tôi vừa nói với ông nghe có vẻ kỳ cục, đúng vậy không? Nhưng vừa
xảy ra một chuyện lạ lùng... và tôi muốn hỏi ý kiến ông Poirot.
Vẻ mặt anh ta băn khoăn. Tôi nói:
- Poirot có một cuộc hẹn vào hai giờ, nhưng khoảng năm giờ anh ấy sẽ có
mặt ở nhà. Vào giờ đó ông có thể gọi điện hoặc đến nhà.
- Cảm ơn, tôi sẽ đến nhà. Năm giờ. Tôi cần nói với ông ấy một chuyện hết
sức quan trọng.
Sau khi xin lỗi nữ nhân bữa tiệc, phu nhân Widburn, tôi định ra về thì một
bàn tay khoác vào cánh tay tôi.
Đó là cô chủ hiệu thời trang Jenny Driver, ăn mặc hết sức sang trọng.
- Ôi, bây giờ tôi mới nhìn thấy bà. Công việc ra sao?
- Cảm ơn. Đang thuận lợi. Tôi vừa tung ra một kiểu mũ mới. Một kiểu cao
và cắm chiếc lông vũ, đội chụp xuống gần mắt.
- Bà táo bạo đấy chứ!!
- Phải làm thế thôi, để cứu loài đà điểu. Lúc này chúng đang thất nghiệp.
Chào tạm biệt. Chiều nay tôi nghỉ, định đi một chuyến dạo chơi nông thôn.
- Chúc bà chuyến đi vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.