DAO KỀ GÁY - Trang 174

Jenne Driver bỏ đi. Trời nóng khủng khiếp, tôi đi qua lối công viên và về
đến nhà khoảng bốn giờ. Mãi năm giờ kém hai mươi Poirot mới về. Anh ta
có vẻ phấn khởi. Tôi hỏi:
- Anh tìm thấy đôi giầy của vị đại sứ rồi chứ?
- Nơi đó chính là một kho bí mật của đám buôn bán ma túy. Tôi phải mất
một tiếng đồng hồ ngồi rình trong một cửa hiệu thẩm mỹ. Tôi gặp một phụ
nữ tóc nâu sẫm, loại chắc làm anh mê đấy.
Chuông điện thoại reo cắt đứt câu nói của anh bạn tôi. Tôi đi về phía máy,
nói:
- Chắc Donald Ross.
- Donald Ross?
- Anh chàng mà chúng ta đã gặp ở Chriswick ấy. Anh ta muốn nói chuyện
với anh.
- Ông Poirot có nhà không ạ?
- Anh bạn tôi vừa về. Ông đến đây chứ?
- Tôi muốn nói chuyện điện thoại với ông ấy, được không ạ?
Porot đỡ ống nghe. Tôi đứng rất gần nên nghe thấy tiếng nói của Donald
Ross.
- Ông Poirot phải không ạ?
- Vâng, tôi đây.
- Xin lỗi đã quấy rầy ông, nhưng tôi vừa phát hiện ra một chuyện rất lạ...
liên quan đến cái chết của Huân tước Edgware. Chuyện đó có thể không có
ý nghĩa gì...
- Không đâu. Ông cứ cho tôi biết.
- Chuyện liên quan đến Paris. Ông hiểu không...
Vừa lúc đó tôi nghe thấy tiếng chuông ở xa. Rồi Donald Ross nói:
- Xin chờ cho một chút.
Rồi tiếng đặt ống nghe xuống bàn. Chúng tôi chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.