DAO KỀ GÁY - Trang 25

- Vậy thì tốt. Nếu thế tôi xin ông nghe cho tôi một câu chuyện.
- Vậy ra ông có điều muốn hỏi ý kiến tôi?
- Nói thế cũng được nhưng có lẽ chưa đúng hẳn.
Anh ta cười và tiếng cười của anh ta nghe cayđắng. Poirot mời anh ta ngồi
xuống chiếc ghế đối diện với chúng tôi.
Poirot nói:
- Chúng tôi xin nghe, thưa ông.
Bryan Martin có vẻ ngần ngại.
- Phiền một nỗi là câu chuyện hơi dài, lúc này tôi không thể kể toàn bộ như
tôi mong muốn. Câu chuyện của tôi khởi đầu từ bên Mỹ...
- Bên Mỹ?
- Vâng. Hôm đó tôi đang ngồi trên tầu hỏa, chợt nhìn thấy một người đàn
ông thấp bé, xấu xí, râu ria cạo nhẵn nhụi, đeo kính, có một chiếc răng bịt
vàng...
- Răng bịt vàng?
- Đúng thế. Xin ông nhớ cho chi tiết này.
Poirot gật đầu:
- Tôi đã bắt đầu hiểu. Mời ông kể tiếp.
- Như tôi vừa nói, tôi nhìn thấy người đó trên chuyến tầu hỏa đi New York.
Ba tháng sau, trong một dịp lưu lại ở thành phố Los Angeles, tôi lại nhìn
thấy người có cái răng vàng đó. Lần gặp thứ hai này khiến tôi chú ý.
- Sau đó thì sao?
- Một tháng sau nữa, tôi được gọi đến thành phố Seattle. Vừa đến nơi, tôi
lại nhìn thấy người đàn ông có chiếc răng vàng kia, nhưng lần này y để râu.
- Chà, lạ đấy!
- Đúng thế! Lần đầu nhìn thấy y, tôi chưa quan tâm lắm, nhưng khi nhìn
thấy y lần thứ hai ở Los Angeles không có bộ râu, rồi lần thứ ba ở thành
phố Chicago lại có hàng ria mép và lông mày hóa trang, tôi bắt đầu chú ý
đặc biệt đến y. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi bị theo dõi. Thế rồi bất cứ đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.