DAO KỀ GÁY - Trang 26

đến đâu, tôi cũng nhìn thấy y, mỗi lúc y lại thay đổi cách hóa trang. Nhưng
vì y có chiếc răng vàng nên lần nào tôi cũng nhận ra.
- Ông có bắt chuyện với người đàn ông đó và hỏi xem õng ta bám theo ông
để làm gì không?
Bryan Martin ngập ngừng rồi nói:
- Không. Đã vài lần tôi định hỏi nhưng rồi lại thôi, tôi nghĩ không nên để y
biết tôi đã nhận thấy y theo dõi tôi. Tôi sợ nếu y biết, người ta sẽ thấy y
bằng một người khác mà tôi hoàn toàn không nghi ngờ.
- Đúng thế, thí dụ một người không có chiếc răng vàng dễ nhận kia... Thưa
ông Martin, vừa rồi ông có nói đến hai chữ "người ta"... Ông định ám chỉ ai
vậy?
- Tôi chỉ cảm thấy có ai đó đứng đàng sau y, nhưng cụ thể là ai thì tôi chưa
biết.
- Nhưng ông có nghi ngờ ai không?
Bryan Martin ngập ngừng một chút rồi đáp:
- Tôi chỉ có một phỏng đoán mơ hồ. Chuyện này liên quan đến một sự việc
ngẫu nhiên xảy ra tại London cách đây hai năm, một sự việc nhỏ thôi
nhưng lại khó quên. Tôi đã thoáng nghĩ hay việc theo dõi này có liên quan
đến sự việc ngẫu nhiên kia, nhưng tôi không tìm thấy có mối liên quan nào
giữa hai việc.
- Có thể tôi sẽ tìm ra được.
Bryan Martin lại lộ vẻ lúng túng.
- Rất tiếc là tôi chưa thể kể hết ra với ông... ít nhất cũng lúc này. Tôi hy
vọng sau đây vài ngày tôi sẽ được phép kể.
Trước cặp mắt dò hỏi của Poirot, Bryan Martin nói thêm:
- Ông hiểu cho... trong câu chuyện này có dính đến một cô gái.
- Ra thế! Một cô gái người Anh?
- Tại sao ông lại đoán cô ta là người Anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.