DAO KỀ GÁY - Trang 56

CHƯƠNG 7 - NGƯỜI NỮ THƯ KÝ

H

ai chúng tôi rất mong gặp thanh tra Japp. Một tiếng đồng hồ sau, ông ta

đến nhà chúng tôi. Quăng mũ lên bàn xong, ông ta than phiền đã không gặp
may.
Poirot nhẹ nhàng hỏi:
- Ông vẫn tiến hành điều tra đấy chứ?
Viên thanh tra cảnh sát rầu rĩ đáp:
- Tất nhiên. Tôi đã thẩm vấn ít nhất là mười bốn nhân chứng, kết quả là bà
Huân tước phu nhân Edwgare vô tội. Thú thật với ông, thưa ông Poirot,
điều tôi vừa nói hoàn toàn bất ngờ đốì với tôi. Lúc đầu tôi cho rằng thủ
phạm không thể là ai khác ngoài bà ta, vì chỉ một mình bà ta có động cơ để
giết ông Huân tước.
- Tôi chưa tán thành nhận định của ông, nhưng thôi, ông nói tiếp đi đã.
- Tôi đã nghĩ bà ta dùng một thủ thuật nào đó để thoát tội. Các diễn viên
đều rất tài đóng kịch. Nhưng ở đây chuyện hoàn toàn khác. Các thực khách
trong bữa tiệc tối hôm qua ở nhà Huân tước Montagu đều là những vị tai to
mặt lớn và họ không giao du với một diễn viên nào bao giờ. Thậm chí
nhiều người không biết nữ nghệ sĩ Jane Wilkinson là ai. Cho nên không thể
dựa vào lời khai của họ được. Tôi đã hy vọng khám phá ra được rằng bà ta
có vắng mặt trong bữa tiệc khoảng nửa giờ đồng hồ... bằng cách kiếm cách
nào đấy... thí dụ trang điểm lại đôi chút. Nhưng không! Bà ta chỉ ra ngoài
một lúc, khi gia nhân vào báo có người gọi điện thoại cho bà ta... Điều này
chính bà ta khai với tôi. Viên trưởng bàn đã đi theo và nghe thấy câu bà ta
trả lời trong máy. về chuyện này nữa, bà ta cũng lại khai đúng sự thật. Chỉ
có điều lạ là sao có người gọi điện đến trêu bà ta như vậy?
- Đúng là lạ. Nhưng người gọi điện thoại đến là đàn ông hay phụ nữ?
- Theo cách bà ta kể, tôi đoán là một phụ nữ.
Poirot trầm ngâm nói:
- Chính đấy là điều khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.