DAO KỀ GÁY - Trang 58

- Điều này dễ kiểm tra thôi!
- Ông nói thế! Cô thư ký và tiểu thư Geraldine con gái Huân tước đều biết
quá rõ phu nhân Edgware, vì đã chung sống với bà ấy trong nhiều tháng
trời. Tôi cho rằng hai nhân chứng ấy không thể lầm.
- Điều này chúng ta sẽ biết được ngay thôi.
Tôi hỏi:
- Ai là người sẽ thừa kế tước vị của ngài Huân tước?
- Cháu của ngài, đại úy Ronald Marsh. Nghe đâu cậu ta là một chàng trai
phóng đãng.
Poirot hỏi:
- Theo bác sĩ pháp y thì nạn chân chết lúc mấy giờ?
- Phải sau khi mổ xác mới có thể biết chắc chắn. Theo lời khai của các nhân
chứng trong nhà này thì khoảng mười giờ tối. Lúc chín giờ kém vài phút,
Huân tước Edgware rời khỏi bàn ăn sang phòng đọc sách, rồi anh quản gia
đem chai rượu Whisky và chiếc ly sang đó. Mười một giờ, trước khi đi ngủ,
anh ta nhìn thấy trong phòng đọc sách đèn đã tắt. Chắc lúc đó Huân tước
Edgware đã chết rồi, bởi nếu còn sống hẳn ngài không chịu ngồi trong bóng
tối.
Poirot gật gù mái đầu vẻ suy nghĩ.
Lát sau, chúng tôi vào nhà. Anh chàng gia nhân đẹp trai ra mở cửa cho
chúng tôi.
Thanh tra Japp bước vào đầu tiên và chúng tôi theo chân ông ta. Anh gia
nhân đứng bên cửa, phía tay trái, không nhìn thấy Poirot ngay vì anh bạn
tôi đi bên tay phải và lấp sau vóc người cao lớn của tôi. Nhưng khi chúng
tôi bước vào gian sảnh, tôi nghe thấy tiếng thở hổn hển của anh gia nhân.
Tôi ngạc nhiên ngoái đầu lại, thấy anh ta nhìn Poirot vẻ sợ hãi.
Tôi ghi lại hình ảnh ấy vào bộ nhớ trong óc tôi nhưng lúc ấy tôi còn chưa
biết chi tiết ấy sau này sẽ vô cùng quan trọng.
Thanh tra Japp đi vào phòng ăn bên tay phải chúng tôi. Ông ta bảo bác
quản gia:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.