ĐẢO KINH HOÀNG - Trang 140

“Không phải là bọn trẻ chứ?” Cô ta nhìn ra xung quanh. “Chúng đang

ở trong sân đấy. Chúng không làm chuyện gì dại dột chứ?”

“Không, cô Solando. Các con cô không sao. Chồng cô cũng vậy,”

Teddy nói và nhìn sang Cawley, ông ta gật đầu đồng ý để anh tiếp tục.

“Chúng tôi, ừm, chúng tôi nghe nói hôm qua có một phần tử phá hoại

có tiếng xuất hiện trong khu vực quanh đây. Người ta nhìn thấy hắn đứng
phát truyền đơn trên con phố nơi cô sống.”

“Ôi, lạy Chúa tôi, không. Phát cho trẻ con à?”
“Theo chúng tôi biết thì không.”
“Nhưng mà ở xung quanh đây? Trên chính con phố này?”
Teddy nói, “Tôi e là vậy, thưa cô. Tôi hy vọng cô có thể cho chúng tôi

biết cô đã ở đâu ngày hôm qua, liệu cô có chạm trán gã đàn ông kia
không?”

“Anh đang buộc tội tôi là phản động đấy à?” Cô ta ngồi thẳng dậy và

nắm chặt lấy tấm ga giường.

Cawley nhìn Teddy như muốn nói: Anh đào lỗ cho mình thì tự mà tìm

đường ra.

“Là phản động à, thưa cô? Cô ư? Có người đàn ông bình thường nào lại

dám nghĩ thế? Cô là một công dân Mỹ như Betty Grable. Chỉ có ai mù mới
không nhận thấy điều đó.”

Cô ta thả lỏng một nắm tay ra và xoa xoa đầu gối. “Nhưng tôi trông

đâu có giống Betty Grable.”

“Đó chỉ là so sánh về tinh thần yêu nước khảng khái của cô. Mà không,

tôi phải nói là trông cô giống Teresa Wright hơn, thưa cô. Cái phim mà cô
ấy đóng chung với Joseph Cotton khoảng mươi, mười hai năm trước trước
ấy, phim gì nhỉ?”

“Phim ‘Bóng tối của Ngờ vực’. Tôi có nghe nói đến.” Cô ta vừa nói

vừa mỉm cười với vẻ duyên dáng và gợi cảm. “Jim đã tham gia cuộc chiến
tranh đó. Anh ấy trở về nhà và nói rằng thế giới đã được tự do bởi người
Mỹ chiến đấu vì nó và cả thế giới nhận ra rằng con đường Mỹ là con đường
duy nhất.”

“Amen,” Teddy nói. “Tôi cũng tham chiến tại đó.”
“Anh có biết anh Jim nhà tôi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.