ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1112

Sắt Sắt nhìn bóng Mạc Tầm Hoan đi xa dần, nàng quả thực không dám

tin, một kẻ luôn ung dung thờ ơ như Mạc Tầm Hoan lại có thể tức giận như
vậy. Nàng đứng ngây người bên hồ hồi lâu, không biết lúc này nên gặp lại
hắn thế nào, chỉ đành tiếp tục ngắm hoa.

Hoa sen trong hồ rất đẹp, Sắt Sắt chầm chậm men theo bờ hồ đi tới hoa

viên, cánh mũi toàn là hương sen nồng đượm. Sắt Sắt đột nhiên dừng bước,
chỉ thấy lá sen phía xa đang động đậy, nàng liền nấp sau một cây liễu già,
thì thấy một chiếc thuyền nhỏ rẽ lá sen chèo ra.

Chiếc thuyền đó rất nhỏ, chỉ có thể chở được hai người, trên thuyền có

một người, tay cầm chèo, đang chầm chậm chèo tới. Phía sau lưng là một
cô gái trẻ tuổi, nhưng lúc cô gái đó vừa quay người lại, Sắt Sắt không dừng
được mà ngẩn cẩ người.

Đây chẳng phải là một cô nương, rõ ràng là một thiếu niên mười lăm

mười sáu tuổi.

Hắn đứng thẳng lưng trên chiếc thuyền nhỏ lấp trong đám lá sen, thân

thể cao ráo. Còn khuôn mặt, không biết có phải Y Mạch Quốc toàn là mỹ
nam tử hay không, mà chỉ thấy hàm răng hắn trắng bóng, mắt sáng lấp
lánh, tuấn tú thanh tao. Thiếu niên đó không có vẻ lạnh lùng của Mạc Tầm
Hoan, nếu không phải tuổi còn nhỏ e rằng tướng mạo còn rực rỡ, đẹp đẽ
hơn cả Mạc Tầm Hoan. Vẻ đẹp ấy thật khiến người ta không khỏi dộng
lòng say mê.

Lúc đó hắn không mặc áo, thân trên ở trần, lộ ra cơ thể cân đối, phía

dưới mặc một chiếc quần ống rộng xắn gấu, lộ ra bắp chân linh hoạt. Hắn
đứng trên chiếc thuyền nhỏ, nhìn đẹp đẽ mỹ miều không khác gì thanh liên
trong hồ vậy. Nhưng thiếu niên đó tuy tuấn tú mà lông mày lại ẩn chứa nỗi
sầu thương, ánh mắt u oán của hắn nhìn lướt qua đám hoa sen. Lúc hắn
nhìn thấy đóa mặc liên, hắn liền đứng dậy hái rồi đưa lên mũi ngửi, sau đó
không hiểu sao lại chun mũi, ném đóa hoa xuống chân. Hắn đưa chân trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.