ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1116

Đầu tháng Mười, lá phong trên Thủy Long Đảo đã chuyển sang màu đỏ,

đỏ rực khắp núi, đối lập với mây trắng trên trời cao, tạo nên một khung
cảnh cực kỳ diễm lệ.

Hôm đó, thật hiếm khi thấy Phụng Miên bước ra khỏi căn phòng nhỏ

chuyên chế tạo thuyền bè của hắn. Căn phòng do Sắt Sắt phái người xây
riêng cho Phụng Miên, ngoài cửa sổ trồng rất nhiều hoa, cửa sổ lại được
làm lớn, nên hằng ngày rất nhiều ánh sáng chiếu vào qua khung cửa chạm
trổ. Trong phòng rộng rãi sáng sủa, Phụng Miên cực kỳ thích thú, ngày nào
cũng ở trong phòng cần mẫn làm việc. Những chiến thuyền của đám hải tặc
đều được hắn thiết kế trong căn phòng này.

“Tới bờ biển đi, Miên đã làm xong một loại thuyền mới, hôm nay thử hạ

thủy xem sao.” Phụng Miên đứng trước mặt Sắt Sắt ung dung nói.

Hai người liền nhanh chóng đi ra bờ biển. Nơi đến là một vịnh nhỏ bình

thường rất vắng người, cực kỳ tĩnh mịch.

Ánh mắt Sắt Sắt nhìn quanh một lượt trên mặt biển gợn sóng lấp lánh,

không thấy gì liền quay đầu lại cười nói: “Phụng Miên, chiếc thuyền mới
mà ngươi nói đâu rồi?”

Đôi mắt đen láy như hắc ngọc của Phụng Miên lóe lên ánh nhìn kỳ lạ

mang ý tứ sâu xa, khóe môi hắn vẫn nở nụ cười, nhưng Sắt Sắt có thể nhận
thấy chút lạnh nhạt cô đơn trong nụ cười đó. Hắn nhìn sắc trời, rồi cười
tươi nói: “Tính giờ thì cũng sắp tới rồi, chờ một lát thôi là có thể là có thể
thấy ngay.”

Chờ thêm một lúc lâu rồi mà chẳng thấy có động tĩnh gì, thế nhưng

trong lòng Sắt Sắt không hề sốt ruột. Nàng biết Phụng Miên quyết không
phải là người rỗi hơi, nên nàng ngời xuống tảng đá lớn, kiên nhẫn chờ đợi.

Đột nhiên, trên mặt biển, sóng đang khẽ dập dờn bỗng nổi lên cuồn

cuộn, chỉ nghe tiếng nước ào ào, có thứ gì đó hiện ra trên mặt nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.