ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1117

Ánh mặt trời chiếu lên thứ đó, long lanh ánh nước, cực kỳ chói mắt. Đó

là một chiếc thuyền, nhưng không giống như những chiếc thuyền Sắt Sắt đã
từng thấy trước đây, chiếc thuyền này không có buồm, mà lại nổi lên từ
dưới nước, lẽ nào chiếc thuyền này có thể đi dưới đáy biển sao?

Đôi mắt đen láy của Phụng Miên nhìn chằm chặp vào chiếc tàu ngầm,

đột nhiên ánh mắt hắn ngưng thần, rồi bước những bước dài về phía bờ
biển.

Sắt Sắt định thần lại, chỉ thấy chiếc tàu ngầm đó nổi lên mặt biển, cửa

khoang chầm chậm được mở ra, rồi một bóng hình cao ráo từ bên trong
bước ra. Nàng còn chưa kịp kinh ngạc, người đó đã vọt lên, nhảy về phía
tảng đá mà nàng đang đứng.

Việc Sắt Sắt nhìn thấy chiếc thuyền có thể đi dưới mặt nước vốn đã cực

kỳ kinh ngạc rồi, nhưng sự kinh ngạc đó so với người vừa mới xuất hiện
này thật không thấm vào đâu.

Chàng chính là Dạ Vô Yên, là Dạ Vô Yên mặc áo trắng, đeo mặt nạ

bằng bạch ngọc.

Nàng hoàn toàn không ngờ, lúc này, chàng lại xuất hiện ở Thủy Long

Đảo. Giờ này chẳng phải chàng đang ở Mặc Thành phía Bắc hay sao? Vì
sao lại tới đây? Hôm nay, nhất định Phụng Miên đã nhận được tin tức sớm,
vì thế mới cho chiếc tàu ngầm này đi đón chàng tới đây.

Nhìn cách ăn mặc của chàng, hoàn toàn là phong cách của Lầu chủ

Xuân Thủy Lầu. Cũng phải, hiện nay Dạ Vô Yên không thể dùng thân phận
của mình để xuất hiện ở đây.

Chàng đứng trước mặt Sắt Sắt, đưa tay gỡ chiếc mặt nạ bạch ngọc

xuống, khuôn mặt tuấn tú tuyệt trần lộ ra. Ánh mắt lấp lánh, nụ cười dịu
dàng, ấm áp như ngọc. Đôi mắt lấp lánh đó gần nàng trong gang tấc, nhìn
thẳng vào Sắt Sắt, khiến trái tim nàng không khỏi cuồng loạn đập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.