ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1161

Dạ Vô Yên đứng lặng ở đó, đôi mắt sâu thẳm chìm trong băng giá.

Trong đội ngũ phía xa, Lan Đình đột nhiên hét lớn: “Tuyền Vương phản

rồi! Các tướng sĩ mau bắt lấy hắn! Kẻ nào bắt được Tuyền Vương sẽ được
trọng thưởng!”

Thanh âm trong trẻo lộ ra sự kích động không thể diễn tả, bay theo gió

lạnh ngày đông, thanh âm đó không lớn, nhưng lọt vào tai binh sĩ rất rõ
ràng.

Hắn hô lớn một tiếng, hơn một vạn người trong khoảnh khắc đều chìm

trong im lặng, chỉ nghe thấy thanh âm của thiếu niên đẹp đẽ đó vang lên
không ngừng trong không gian.

“Tuyền Vương, ngài thực sự muốn tạo phản sao?” Cố Vĩnh cao giọng

hỏi, trong thanh âm ngấm ngầm thể hiện sự kinh hãi.

“Có gì không được?” Dạ Vô Yên trầm giọng đáp.

Chàng đứng hiên ngang, ống tay áo dài chắn gió, đôi mắt đen sâu thẳm

như màn đêm, khóe môi nở nụ cười hờ hững. Tuy nhàn nhã ung dung
nhưng khí thế ghê người trời sinh đó khiến người khác cảm thấy như bị đè
nén, không thể nào hít thở được.

Khí thế đó chỉ có thể được rèn luyện trong trăm ngàn trận chiến giữa

đám thiên binh vạn mã, người thường quyết không thể có được.

Cố Vĩnh xưa nay luôn kính nể Tuyền Vương, vì thế, khi Tuyền Vương

làm phản, ông ta bất đắc dĩ mới hiệu lệnh cho binh sĩ bắt Tuyền Vương.

Một trận chiến trong ngày đông tháng giá, cuối cùng cũng đã bùng nổ.

“Ngày hai mươi tám tháng Mười, Tuyền Vương làm phản!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.