ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1203

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của hắn lúc này không chút biểu cảm, như bức

tượng được đẽo bằng băng tuyết, khắp người phát ra hàn khí khiến ai cũng
sợ hãi không dám lại gần. Mái tóc đen còn chưa khô, vẫn đang nhỏ nước
ròng ròng, lúc này nhìn hắn vừa có nét mê hoặc lại vừa có nét lạnh lùng.

Khóe mắt hắn quét qua, thấy Sắt Sắt đang đứng một bên, thần thái hắn

đột ngột có phần cứng nhắc, dường như không ngờ nàng đi ra đây được.
Sắt Sắt cảm thấy rất kỳ quặc, giờ nàng không thể thi triển võ công, nên
tiếng bước chân lúc nàng đi ra, đáng ra hắn có thể nghe thấy, trừ phi tinh
thần hắn đang cực kỳ bất an.

“Lui hết ra đi!” Hắn khẽ nói, tiểu thái giám đó như được lệnh đặc xá,

dập đầu mấy cái, vội bò dậy khúm núm lui ra. Tiểu thái giám còn lại cũng
từ trong phòng lật đật lui xuống.

Mạc Tầm Hoan nhìn Sắt Sắt, không nói một lời, nhẹ nhàng đi tới bên

nàng, rồi đứng sóng vai với nàng lặng nhìn ra ngoài.

Sắt Sắt nhìn Mạc Tầm Hoan, đột nhiên thấy cổ hắn có vết hôn. Trong

khoảnh khắc, Sắt Sắt lập tức hiểu ra mọi điều! Nàng kinh ngạc đến mức
hoa mắt, quả thực nàng không thể tin, một Mạc Tầm Hoan thanh cao kiêu
ngạo lại có thể làm những việc như thế. Lẽ nào hắn dựa vào nhan sắc của
mình để mê hoặc Dạ Vô Trần, vì thế mới có thể thích làm gì thì làm?

Nhưng khi biết được sự thực này, đột nhiên nàng cảm thấy Mạc Tầm

Hoan thật đáng thương, thật đau khổ!

Vì thứ mục đích không có thật, vì quyền lực của mình, hắn toàn nói

những lời giả dối, trong lòng toàn là mưu kế. Và vì mục đích đó, hắn sẵn
sàng hi sinh tính mạng con dân của mình, thậm chí ngay cả bản thân cũng
hi sinh không chút hối hận.

Không nghi ngờ, hắn đã phải chịu nhiều khổ nạn, những điều hắn phải

chịu đựng khiến người khác cảm thông, nhưng khổ nạn cũng đã qua rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.