ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 1272

Trong đôi mắt Y Lãnh Tuyết tràn ngập sự cay đắng, khẽ nói: “Ta biết

ngươi yêu chàng, thực ra lần ở trên vách núi, ngươi cứu ta cũng là vì yêu
chàng. Ngươi biết ta là ân nhân của chàng, vì thế ngươi mới không màng
tới tính mạng mà cứu ta, đúng không? Còn chàng, cũng vì yêu ngươi, từ khi
ngươi rơi xuống vách núi, chàng đã phải sống những ngày sống không
bằng chết. Tuy giữ ta lại trong Vương phủ, nhưng chỉ khi Y Lương phát
hàn độc, chàng mới tới, ngay cả khi đi, chàng chưa bao giờ nhìn ta lấy một
lần.”

“Giang Sắt Sắt, ta không bằng ngươi, ta quả thực không bằng ngươi, vì

thế, ta phải đi đây, ta muốn đi theo chàng. Mong rằng kiếp sau, ta có thể
thắng được ngươi.” Y Lãnh Tuyết khẽ nói, rồi khóe môi ứa ra một dòng
máu tươi.

“Cô làm sao thế?” Mượn ánh nến vàng vọt, Sắt Sắt thấp thoáng phát

hiện ra sắc mặt Y Lãnh Tuyết có gì đó không ổn, sắc mặt nàng ta lúc này
trắng bệch, lại thoáng lộ ra sắc xanh xám.

Y Lãnh Tuyết cười thê lương nói: “Vừa rồi khi ngươi ngồi đánh đàn, ta

đã uống thuốc độc.”

“Sao cô ngốc thế, Vương gia có lẽ còn chưa chết đâu.” Sắt Sắt nói, sắc

mặt vô cùng thảm đạm.

“Ngươi nói sao?” Mắt Y Lãnh Tuyết hơi sáng lên, rồi nàng ta lắc đầu,

“Cho dù chàng có chưa chết đi nữa, ta cũng không còn mặt mũi nào gặp lại,
cái chết, đối với ta mà nói, là cách giải thoát tốt nhất. Có điều, Giang Sắt
Sắt, ngươi cũng không sống được nữa đâu.”

“Gì cơ?” Linh Lung kinh hãi, “Cô đã làm gì rồi?”

“Giang Sắt Sắt, khi tới đây, ta rất hận ngươi, hận ngươi hại chết Vương

gia. Nhưng võ công của ngươi cao như vậy, ta biết mình không thể giết
được ngươi, vì thế ta chỉ có thể tự sát, sau đó sẽ bắt ngươi phải chết. Giang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.