ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 133

chạm vào bộ ngực mềm mại của Sắt Sắt.

Sắt Sắt tuy cải nam trang, nhưng vẫn là thân con gái. Bị huyền y công tử

sờ một cái như thế, cơn tức bốc lên bừng bừng, không kịp nghĩ nhiều, liền
đạp chân ra, đầu ngón chân mang theo tiếng gió sắc lạnh, trong nháy mắt
đã tới trước ngực huyền y công tử.

Huyền y công tử không biết bị dọa đến mức ngây người hay vì đụng

chạm được nàng mà sướng đến ngẩn ngơ nên cứ đứng đó nhìn ngón tay
mình cười nhẹ, trên mặt thoáng ửng hồng, hoàn toàn không hề hay biết
nguy hiểm đã tới gần.

Thấy một cước của Sắt Sắt sắp trúng mục tiêu, một bóng trắng bỗng vụt

qua, cổ chân nàng liền bị một bàn tay thon dài nắm lấy.

Bên khóe môi bạch y công tử mang nụ cười thoáng ẩn thoáng hiện, đôi

mắt đen láy ngưng thần nhìn nàng, lạnh nhạt nói: “Các hạ, đá người là
không hay đâu!”

Ngữ khí của hắn rất bình thản, nhưng ánh mắt lại bức người không tha.

Trong lòng Sắt Sắt lạnh ngắt, sự tức giận tuôn trào không tài nào kìm

chế được.

“Bỏ ra!” Nàng lạnh lùng nói.

“Nếu ta không bỏ thì sao?!” Hắn ưu nhã nắm lấy cổ chân nàng, cười

nhạt, y phục màu trắng không ngừng tung bay theo gió.

Ngữ khí tuy khinh bạc, nhưng khí chất cao quý toát ra từ người hắn

khiến đối phương không hề cảm thấy có chút thô lỗ nào. Sắt Sắt lạnh lùng
“hừ” nhẹ một tiếng, cổ tay bất ngờ lật lên, hai ngón tay kẹp lại, nhằm huyệt
bách hội[3] trên đỉnh đầu bạch y công tử mà chọc xuống. Nếu một chỉ này
điểm trúng, bạch y công tử chắc chắn mất mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.