ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 164

“Nàng có tin không?” Ánh mắt hắn sáng rực, nhìn chằm chằm vào Sắt

Sắt.

Sắt Sắt nhướng mày đáp: “Với địa vị của Minh Lầu chủ, đương nhiên

yêu cầu về thê thiếp rất cao. Trong thiên hạ những người con gái có thể lọt
vào mắt xanh của Minh Lầu chủ chắc cũng không nhiều, nếu năm thê bảy
thiếp thì còn tin được, chứ chín mươi chín nàng hầu thì…” Sắt Sắt lắc đầu,
nói: “Chắc là không có đâu!”

Minh Xuân Thủy cười nói: “Nếu ta nói năm thê bảy thiếp cũng chưa

từng có thì sao?”

“Một người mà cũng không có sao?” Sắt Sắt lắc đầu nói: “Cái này thì có

đánh chết ta cũng không tin!”

“Sao lại không tin? Nếu ta nói ta vẫn chờ đợi một người, một người con

gái khiến ta yêu thích và ngưỡng mộ, có thể sánh vai cùng ta, giống như
nàng vậy, nàng có tin không?” Ánh mắt hắn sâu thẳm, chăm chú nhìn nàng.
Ngữ khí mang chút thành thật, nhưng cũng có chút ý vị đùa bỡn.

Sắt Sắt không biết hắn nói thật hay đùa, nhưng nàng để ý thấy trong ánh

mắt sâu thẳm của hắn lướt qua một tia đau đớn, tuy chỉ lóe lên rồi vụt mất,
nhưng vẫn bị nàng tinh ý nắm được. Điều này khiến cho nàng có chút nghi
hoặc, hắn nói vẫn luôn đợi một người con gái khiến hắn yêu thích và
ngưỡng mộ, là nàng ư?

Sắt Sắt ngưng thần, cố nén những xao động trong lòng, nàng cười nói:

“Ít ra có một chuyện mà ta tin.”

“Chuyện gì vậy?” Hắn nhướng mày.

“Minh Lầu chủ rất giỏi đùa bỡn người khác!” Sắt Sắt cười đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.