ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 181

Chẳng trách Nhu phu nhân kiêu ngạo như vậy, quả nhiên cũng có chút

tài nghệ.

Tiếng đàn vừa dứt, một tràng vỗ tay liền lập tức nổi lên.

“Hay lắm, nhạc rất hay, người cũng rất đẹp!” Dạ Vô Yên cất lời khen

ngợi nhạt nhẽo;

Đôi mắt Nhu phu nhân nhìn về phía Dạ Vô Yên đầy tình tứ, sau đó lả

lướt đi về chỗ ngồi của mình.

Tiếp theo, một cô gái áo xanh bước ra nhảy một điệu múa.

Ống tay áo dài tung bay, tư thế uyển chuyển, cũng là một điệu múa hay.

Sắt Sắt không biết thê thiếp của Dạ Vô Yên là những ai, có bao nhiêu

người, chỉ thấy cô gái áo xanh lui xuống, thì một cô áo hồng bước ra, cứ
người này vừa dứt lại tới lượt người kia.

Dao cầm, tì bà, đàn tranh, múa hát,… các loại tài nghệ đều thể hiện một

lượt.

Những cô gái đó ai cũng tưởng mình được lòng Dạ Vô Yên, đương

nhiên đã nỗ lực hết mình.

Xem ra thê thiếp Dạ Vô Yên không một ai kém cỏi. Điều đó cũng phải

thôi! Đám người này đều do các quan viên đích thân tuyển chọn rồi tiến
cống cho Tuyền Vương Phủ, vậy nên sao có thể không hơn người được
chứ!

Ngay đến Tử Mê cũng xem đến hoa cả mắt, trong lòng không khỏi thầm

lo lắng.

Dạ Vô Yên ngồi trên ghế chủ vị, thân mặc chiếc áo thường phục màu

tím nhạt, dây áo bào nhẹ bay trong gió, trông cực kỳ phiêu bồng nho nhã,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.