ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 212

Nàng dựa vào cái gì mà cho rằng hắn sẽ chấp nhận giải mị dược cho

nàng? Hắn đã từng nói, hắn không có thị thiếp, thậm chí đến thê thiếp cũng
không có, hắn nói hắn vẫn luôn chờ đợi một người có thể cùng sánh vai bên
hắn. Một người đàn ông với khát vọng về tình yêu thuần khiết như thế, sao
có thể tùy tiện giải mị dược cho một cô gái mới gặp vài ba lần như nàng?

Tuy có chút thất vọng, nhưng một Minh Xuân Thủy như vậy ngược lại

càng khiến nàng thấy thích thú và ngưỡng mộ trong lòng!

Sắt Sắt cười nhạt, hốt nhiên quên mất lúc này trên người nàng đang

trúng mị dược, đang đối mặt với cái chết.

Nàng nhìn chằm chặp vào bóng áo trắng mỗi lúc một xa, khi tới gần

cửa, đột nhiên hắn dường bước quay đầu nhìn lại. Thấy nụ cười dâng lên
bên khóe môi Sắt Sắt, hắn bỗng quay người đi trở lại rất nhanh, chớp mắt
đã tới trước mặt nàng.

Bỗng nhiên hắn ôm lấy nàng, Sắt Sắt ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt

với biết bao tình cảm phức tạp của hắn, trong cái rực lửa lóe lên một tia
nhìn dằn vặt, rất mâu thuẫn, rất giằng co. Hắn giơ tay, vuốt những sợi tóc
buông xõa của nàng ra sau tai, ngón tay chầm chậm đưa xuống, vuốt trên
gò má trắng mịn rồi đến đôi môi tươi thắm của nàng.

Rồi như hắn đã quyết tâm, liền bế bổng nàng lên, bước những bước dài

và chắc chắn vào trong phòng, sau một chặp đất trời xoay chuyển, Sắt Sắt
liền được đặt trên chiếc chăn gấm êm ái mà ấm áp.

Sự do dự và giằng co trong mắt hắn, Sắt Sắt đều thấy rõ.

Hắn là một người đàn ông tốt, nhưng cuối cùng vẫn cứ mềm lòng,

không nỡ để nàng bị mị dược hành hạ đến chết.

Hắn có một thứ tình cảm thuần khiết, vừa lương thiện, vừa thú vị lại rất

đỗi dịu dàng, vừa ngang ngược nhưng lại rất nho nhã, một người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.