ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 218

Nàng ưu nhã dạo qua những con phố của Phi Thành, chiếc áo khoác

nam trang trên người nàng có hơi rộng, khiến chiếc eo thon của nàng càng
không đầy một chét tay. Gần đây, nàng gầy đi nhiều. Gío đêm đập vào
chiếc áo xanh hơi rộng của nàng nhẹ tung bay, khiến nàng trông giống như
một đóa mặc liên đang lúc nở rộ.

Tiếng mõ cầm từ xa vọng tới, mơ hồ lạnh lẽo. Đã là canh năm rồi, đây

chính là lúc trời tối nhất trước khi bình minh lên, có những chuyện, đêm
nay, nhất định phải kết thúc.

Sắt Sắt cười lạnh, rướn người, thân hình như một đạo ánh sáng lấp lánh

trong màn đêm bay vút lên cao.

Vân Túy Viện.

Sắt Sắt ẩn mình trên một cây cao, cành lá rậm rạp, đôi mắt trong trẻo

nhìn qua những khe hở của tán lá, hướng về phía ngọn nến trong phòng.
Trên lớp vải mỏng ở cửa sổ hiện lên một bóng người đẹp đẽ, đang đi đi lại
lại không ngừng.

Đã canh năm rồi, không biết Y Doanh Hương vẫn chưa ngủ được hay là

dậy quá sớm?!

Bỗng một chặp tiếng bước chân vang lên, Sắt Sắt cúi đầu nhìn xuống,

chỉ thấy hai thị nữ cầm đèn lồng, từ bên ngoài đi vào. Thị nữ đi trước, Sắt
Sắt biết, đó là Y Na, người đã đẩy nàng xuống hồ.

Thị nữ đi sau xì xầm nói: “Không biết Công chúa làm sao mà trời sắp

sáng rồi vẫn chưa chịu đi ngủ lại còn bắt chúng ta đến Đào Yêu Viện nghe
ngóng hành tung của Vương gia. Muội thấy Công chúa làm việc này là
thừa rồi, Vương gia yêu thương người như vậy, lẽ nào còn sợ vị ở Đào Yêu
Viện đó đoạt mất trái tim Vương gia sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.