ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 282

Sắt Sắt nghe vậy khe khẽ gật đầu.

Liên tiếp vài ngày sau, hậu viện rất an lành. Sắt Sắt dường như hoài

nghi rằng mình đã quá đa nghi, nàng cũng đâu có được sủng ái, ai lại đi
mạo hiểm hãm hại nàng.

Ngày hôm đó, Y Doanh Hương cũng tới Đào Yêu Viện thăm Sắt Sắt.

Sau bao ngày không gặp, Y Doanh Hương rõ ràng đã gầy đi nhiều, khuôn
mặt trắng bệch, đôi mắt đen giờ trở nên to đến phát sợ, trong mắt đầy
những nỗi ai oán buồn thương.

Sắt Sắt nhớ lại lần đầu tiên khi gặp Y Doanh Hương, lần đó, nàng ta

cưỡi trên mình con tiểu hồng mã, trên người mặc áo ngũ sắc sặc sỡ, khó mà
tả hết vẻ yêu kiều dễ thương, trên môi còn nở một nụ cười, đúng là vô cùng
lộng lẫy. Bây giờ, mới chỉ qua có vài tháng mà nàng ta đã thành ra tiều tụy
thế này.

Chuyện tình cảm đúng là rất biết làm hại người ta. Nó có ma lực đến

mức giày vò một tiểu cô nương như hoa như ngọc thành ra thê thảm thế
này ư?

“Doanh Hương xin tới để tạ lỗi với Giang tỷ tỷ!” Y Doanh Hương vừa

thấy Sắt Sắt, liền cúi đầu hành lễ, “Chuyện đó, đúng là Doanh Hương làm
có phần quá đáng, nhưng xin tỷ tỷ tin rằng, thực sự Doanh Hương muốn tốt
cho tỷ tỷ và Vương gia, Doanh Hương không hề có ý hại tỷ tỷ đâu.”

Y Doanh Hương hiển nhiên vẫn cho rằng mị dược trong người Sắt Sắt

là do Dạ Vô Yên giải giúp. Vì thế, ngay đến việc tạ tội cũng không chân
thành cho lắm.

Cái gì mà gọi là tốt cho nàng? Tốt đẹp đến thế, ai mà chịu đựng nổi.

Cái gì gọi là không có ý hại nàng? Rõ ràng là đã hại nàng rồi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.