ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 347

Hai tay nàng từ từ đưa lên, luồng chân khí trong người lập tức trào lên

dồn dập. Nàng khẽ vung tay, những cánh hoa trên người theo luồng chân
khí, bay quanh thân nàng như một đám mây ngũ sắc.

Uống loại kỳ dược đó, nội công của nàng quả nhiên tiến triển rất nhanh,

mới chỉ hơn một tháng, nàng đã luyện tới tầng thứ ba rồi. Hơn nữa đạt ba
tầng võ công mà đã lợi hại vậy rồi.

Sắt Sắt bỗng rút đao vẫn quấn quanh eo ra, thanh Tân Nguyệt loan đao

ánh lên những tia sáng thanh thoát, tuyệt đẹp dưới ánh mặt trời.

Nàng vung đao, đánh theo các chiêu thức trong “Liệt Vân sáu mươi tư

thức.”

Mỗi chiêu đều nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi động tác đều mềm mại, uyển

chuyển. Đây dường như không phải là bộ đao pháp bởi nhìn vào rất dễ
khiến người ta tưởng rằng đó chỉ là một điệu múa. Nhưng nếu thực sự cho
là như vậy thì thật sai lầm, vì trong khi đang mải ngắm nhìn tư thế đẹp đẽ
của điệu múa, thì tính mạng cũng đã đến hồi kết rồi.

Dưới những động tác đẹp đẽ uyển chuyển đều ẩn tàng sát khí sắc bén.

Những chiêu thức nhìn như không thể làm được gì, lại có thể làm được chỉ
trong nháy mắt lấy mạng một ai đó.

Khi đang múa đao, kim bài trên cổ Sắt Sắt bỗng lộ ra ngoài, ánh mặt

trời rọi tới khiến ánh vàng chói mắt ấy hắt vào mắt một người, cùng với đó
là một tiếng kêu khe khẽ.

“Ai?” Sắt Sắt quay đầu, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.

Thì ra là Anh Tử, đang đi từng bước nhỏ tới, trong tay cầm một cành u

lan đang hé nở, nhẹ nhàng tới bên Sắt Sắt. Nàng ta dịu dàng nói: “Anh Tử
xin chào Giang tiểu thư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.