ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 348

“Là Anh Tử ư, sớm thế này cô ra hậu viện hái hoa à?” Sắt Sắt nở nụ

cười, nhưng đôi mắt thì nheo lại chăm chú theo dõi từng biến đổi nhỏ trên
nét mặt Anh Tử.

Tiếc là những nhát dao ngang dọc trên mặt nàng ta đã che kín hết thần

sắc vốn có của nàng ta. Nếu không phải sự kinh hoàng vừa ánh lên trong
ánh mắt đó rồi vụt mất, Sắt Sắt còn tưởng vừa rồi người nhìn trộm không
phải là nàng ta.

“Phải, Tiểu Vương tử rất thích u lan.” Anh Tử dịu dàng nói.

“Anh Tử, đao pháp của ta thế nào?” Sắt Sắt không hề sợ bị người khác

nhìn thấy mình luyện võ, nếu không, vừa rồi nàng đã không múa đao.

“Anh Tử không biết võ công Trung Nguyên, không dám bình phẩm bừa

bãi.” Anh Tử cụp mắt, thanh âm dịu dàng mà ôn hòa.

“Cũng phải, có điều ta cảm thấy Nhẫn Thuật của Y Mạch Quốc các cô

cũng rất lợi hại.” Sắt Sắt cười nhạt nói.

“Anh Tử cũng không hiểu lắm về Nhẫn Thuật!” Anh Tử vẫn cụp mắt

nói, rồi quỳ một gối xuống hành lễ: “Anh Tử phải cáo lui đây.”

“Đi đi!” Sắt Sắt cười đáp lại.

Sắt Sắt lúc này nhìn xuống mới phát hiện ra kim bài trên cổ đã lộ ra

ngoài. Nhìn bóng dáng Anh Tử quay đi chầm chậm, ánh mắt Sắt Sắt bỗng
trở nên thâm sâu.

Nếu nàng ta không kinh hãi vì đao pháp của nàng, vậy thì đây chính là

nguyên nhân rồi. Sắt Sắt cầm kim bài lên, kỹ càng quan sát, nàng vẫn hoàn
toàn không hiểu những hình trang trí kỳ quái trên đó có ý nghĩa gì. Nhưng
nàng có thể khẳng định, Anh Tử cực kỳ quan tâm tới tấm kim bài này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.