ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 350

“Vô Nhai, huynh và Mạc Tầm Hoan thâm giao như vậy, huynh hiểu

được bao nhiêu về huynh ấy?” Sắt Sắt ngước mắt hỏi.

Dạ Vô Nhai ngưng thần đáp: “Hắn là tiểu Hoàng tử Y Mạch Quốc, ta đã

nói điều này với nàng rồi. Hắn vốn tên là Mạch Xuyên, Hoàng tử các nước
khác thường trêu chọc hắn, bắt hắn tấu nhạc làm vui, vì thế mới đặt cho hắn
cái tên là Mạc Tầm Hoan. Dường như hắn rất thích cái tên này, hoặc có lẽ
đối với hắn mà nói, Mạc Tầm Hoan[1] mới là sự miêu tả chân thực nhất về
cuộc đời sau này của hắn.”

[1] “Mạc Tầm Hoan” trong tiếng Hán nghĩa là đừng tìm niềm vui.

Mạc Tầm Hoan, sự miêu tả chân thực nhất về cuộc đời sau này của hắn?

Thế là có ý gì?

“Cuộc đời này, hắn đã không còn tư cách gì mà tìm niềm vui nữa rồi.”

Dạ Vô Nhai khẽ đưa lời than thở, trong ánh mắt hiện lên sự đồng cảm.

“Vì sao?” Sắt Sắt chau mày, một người đang sống, nếu không còn tư

cách để tìm niềm vui thì cuộc đời còn có ý nghĩa gì nữa đây?

“Nàng biết không, hắn tới Phi Thành không phải để làm con tin, mà là

tới lánh nạn. Đất nước hắn đã không còn là của hắn nữa. Năm ngoái, tỷ tỷ
của hắn lấy một người đàn ông, ai ngờ gã đàn ông đó lại là vua của bọn hải
tặc ẩn nấp ở Đông Hải suốt bao năm. Trong ngày thành hôn, gã đó đã đem
quân tới cướp đoạt nước hắn.”

“Kẻ cầm đầu bọn hải tặc?” Sắt Sắt chau mày, trong đôi mắt trong trẻo

lóe lên một tia kinh ngạc, “Đó là chuyện xảy ra khi nào?”

Từ khi lấy Dạ Vô Yên, tin tức của nàng đã không còn nhạy bén như

trước nữa. Việc lớn như vậy mà nàng không hề hay biết. Bao nhiêu năm
nay, từ khi Mẫu thân Lạc Thị lấy Gia gia, đạo tặc ở Đông hải đã ẩn thân ở
Thủy Long Đảo rồi. Bây giờ ở đâu mọc ra tên cầm đầu hải tặc đây, hơn nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.