ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 377

ngẩn ra chốc lát, vừa vung kiếm lên chặn lại thì thanh đao đã quét vào đầu
vai hắn từ phía sau lưng.

“Tân Nguyệt loan đao?! Lẽ nào ngươi đang dùng Tân Nguyệt loan

đao?” Mã Diệu kinh ngạc cất lời hỏi.

“Đúng thế!” Sắt Sắt cười gian xảo, một cước đá hắn bay xuống biển.

Sau đó Sắt Sắt liền xông vào khoang thuyền, chỉ thấy trong đó đã ngập

đầy là nước. Lần này chết thật rồi, chiếc thuyền nhỏ này chắc chắn sẽ bị
chìm, không còn nghi ngờ gì nữa.

“Dùng chiếc thuyền nhỏ của chúng ta đi.” Mạc Tầm Hoan nói, khóe

miệng hắn nở một nụ cười êm ái như dòng nước.

“Có điều, chiếc thuyền đó chỉ chở được vài người, trên thuyền còn có

mấy thủy thủ nữa!” Sắt Sắt chau mày nói. Xem ra, chỉ còn một cách là cầu
cứu thuyền lớn của Âu Dương Phủ thôi.

Tử Mê lấy lá cờ cầu cứu ra, vẫy về hướng chiếc thuyền của Âu Dương

Phủ. Liền đó có một người trên thuyền vẫy cờ lại, rồi thuyền lớn từ từ sáp
tới, chỉ thấy tên thuyền khắc ba chữ “Mặc Sa Hiệu”.

Mấy thủy thủ trên thuyền lớn thả những chiếc thuyền cứu sinh nhỏ

xuống. Bọn Sắt Sắt nhanh chóng được đưa lên thuyền lớn. Đám hải tặc vừa
rồi còn vây quanh chiếc thuyền nhỏ thấy thuyền lớn của Âu Dương Phủ,
liền quay lưng bỏ chạy về phía trước.

Âu Dương Cái tuy là thương nhân trên biển, nhưng cực kỳ khẳng khái,

chính nghĩa, trên giang hồ cũng được xem là có tiếng tốt. Bây giờ hắn
trượng nghĩa ra tay cứu giúp, quả là danh bất hư truyền.

Từ bên ngoài nhìn, thấy Mặc Sa Hiệu oai phong thần thánh, vào trong

thuyền lại phát hiện thêm cách bài trí nơi đây cực kỳ tinh tế. Hơn nữa phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.