ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 375

điều lạ là tên hải tặc trẻ tuổi này thấy đồng bọn thất bại rồi mà vẫn không
hề có chút run sợ, thậm chí còn muốn bắt người mang đi. Xem ra không
phải là loại nhát gan.

“Ngươi tên gì?” Sắt Sắt cười nhạt hỏi.

“Đại trượng phu đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta là Mã Diệu.”

Tên đạo tặc trẻ tuổi lớn tiếng đáp.

“Mã Diệu! Tên cũng hay đấy chứ.” Sắt Sắt ngước mắt khẽ cười.

Mã Diệu tự vỗ lên cánh tay rắn chắc của mình, nhìn Mạc Tầm Hoan

cười ha ha nói: “Tiểu nương tử, nàng nhìn xem, ta không chỉ dáng vẻ anh
tuấn, mà còn tay gấu lưng cọp, bụng hổ lưng sói. So với phu quân ẻo lả của
nàng thì ta oai phong hơn nhiều. Tiểu nương tử, nàng đi theo ta đi. Phu
quân của nàng chỉ đẹp mã thôi chứ chả được tích sự gì đây.”

Sắt Sắt nghe vậy liền nheo mắt, không nhịn được, bật cười thành tiếng,

chưa bao giờ nàng thấy tên hải tặc nào thú vị như thế này! Có lẽ nên gọi
hắn là hải tặc hái hoa thì hơn.

“Vậy được! Ta có thể để phu nhân của mình đi theo ngươi. Nhưng trước

đó chúng ta thử so tài một phen xem sao?” Sắt Sắt nhướng mày: “Nếu
ngươi thắng, phu nhân của ta sẽ thuộc về ngươi. Sao hả?” Sắt Sắt nhẹ đưa
tay vuốt kiếm, lạnh lùng nói.

Nàng vốn không định lằng nhằng với mấy tên hải tặc này. Nhưng thấy

Mã Diệu ngông cuồng như vậy, nàng lại có ý muốn làm nhụt nhuệ khí của
hắn, xem hắn sau này còn dám cướp đàn bà con gái nữa không?

“Được, nói phải giữ lời. Ta sẽ đấu với ngươi một trận xem sao. Nhưng

nếu đánh chết ngươi, phu nhân của ngươi phải thuộc về ta đấy nhé.” Mã
Diệu lập tức rút một thanh đoản đao từ bên thắt lưng ra, kéo tay áo lên,
ngửa mặt cất tiếng cười lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.