ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 428

“Ta làm được!” Sắt Sắt nói từng câu từng chữ, tuy trong lòng không

nắm chắc mười phần, nhưng nàng vẫn có một tia hy vọng chiến thắng. Chỉ
cần có một tia hy vọng, nàng nhất định sẽ không bỏ qua.

Mã Diệu nhìn thấy trong đôi mắt trong trẻo của Sắt Sắt ánh lên sự quyết

tâm, trong lòng bỗng ngập tràn sự cảm phục, không hiểu sao hắn thấy mình
thật thấp kém trong mắt nàng. Tuy hắn chưa từng gặp Lạc Long Vương,
nhưng cô gái này khí thế quyết không kém hơn Lạc Long Vương năm xưa
chút nào. Không biết vì sao, hắn cảm thấy, nàng nhất định không thể nào
thất bại.

Hắn khẽ gật đầu: “Được, cẩn thận đó!” Trong khoảnh khắc, hắn đã bị

lòng dũng của Sắt Sắt khuất phục hoàn toàn.

Một cây gỗ lớn nhanh chóng được đóng chặt xuống đất, một tên hải tặc

tới dùng xích sắt trói hai đùi, lưng và hai tay Sắt Sắt vào cột thật chặt.
Thanh Mai, Tử Mê, Mạc Tầm Hoan, Nhã Tử, và cả Mã Diệu đều bị đám
hải tặc đuổi ra ngoài cách xa mười trượng.

Trên đảo có hơn một nghìn hải tặc, nhưng lúc này tất cả im ắng như một

hòn đảo chết. Bên tai chỉ nghe tiếng gió thổi ù ù, tiếng sóng biển không
ngừng vọng lại.

Không ai chú ý tới một bóng áo tím ở núi cao phía đối diện đang nhẹ

nhàng bay xuống, như gió lốc chớp lòe, thần tốc chạy nhanh tới phía này,
trà trộn vào đám hải tặc mà không gây ra chút tiếng động nào. Có lẽ bởi
đám hải tặc đang tập trung hết sự chú ý lên người Sắt Sắt, thế nên chẳng ai
còn tâm tư đâu để mà để ý.

Ninh Phóng nheo mắt, lùi ra ngoài mười trượng. Rồi một tên hải tặc

cầm chiếc cung lớn đưa lại. Ninh Phóng nhanh chóng lắp tên, nheo mắt
nhằm thẳng vào bóng áo xanh trước mặt. Bóng áo xanh phấp phới, mái tóc
đen dài nhẹ tung bay trong gió, trên khuôn mặt nàng không hề có nét sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.