ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 427

Sắt Sắt trong lòng thoáng run, chuyện đó, Mẫu thân chưa bao giờ kể với

nàng. Bà cũng đã phải trải qua cửa ải này, mới có thể hàng phục được bọn
hải tặc sao? Nàng nhớ, khi xưa lúc mẹ dạy nàng luyện ám khí, điều đầu tiên
là dạy nàng cách tránh được ám khí.

Nàng cười nhạt, lạnh lùng quyết định: “Được!”

Chữ “được” vừa thốt ra khỏi miệng, đám hải tặc ở dưới đang kêu gào

bỗng dưng im bặt. Bọn chúng không ngờ cô gái này lại có gan đến thế.

Bị người khác liên tục bắn ba mũi tên vốn đã khó tránh lắm rồi, huống

hồ còn bị trói vào cột gỗ. Hơn nữa người bắn tên lại là Ninh Phóng với tiễn
thuật cực kỳ chuẩn xác, vang danh tại Thủy Long Đảo. Chẳng cần phải nói
đâu xa, trong số bọn chúng không ai dám trực diện tiếp ba mũi tên này.

Đám hải tặc hoàn toàn chìm trong im lặng, ngây người nhìn Sắt Sắt.

Nhất thời hòn đảo lớn không một tiếng động chỉ còn âm thanh của tiếng
sóng biển ngoài xa vọng đến.

“Đừng! Nhất định không được làm như thế!” Một bóng áo xám từ chiếc

bàn dài đứng lên, nhảy về phía Sắt Sắt. Đó là Mã Diệu, “Như vậy là cô tự
tìm đến cái chết đó! Cửa ải này chưa ai vượt qua được! Cô còn không đưa
thứ đồ của cô ra?!”

“Thứ đồ gì?” Ninh Phóng lạnh lùng hỏi.

“Mọi người nghe cho kỹ đây, cô ấy là…” Mã Diệu cao giọng hét lên,

nhưng vừa mở miệng, liền bị giọng nói lạnh lùng của Sắt Sắt ngăn lại.

“Mã Diệu, câm miệng lại!” Sắt Sắt thấp giọng nói, nếu như lúc này đưa

kim bài của mẹ nàng ra chắc chắn sẽ là sự chà đạp lên uy danh của mẹ. Con
gái của Lạc Long Vương, người đã từng hô phong hoán vũ, lại chỉ là một
kẻ hèn nhát sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.