ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 46

Sắt Sắt thoát khỏi sự uy hiếp, thân hình thoáng lảo đảo, ngã lăn ra đất.

Ánh mắt nàng vô tình lướt qua khuôn mặt Dạ Vô Yên, nhận thấy gương
mặt đẹp đẽ của hắn phút chốc cắt không còn hột máu.

Sắt Sắt không khỏi cười đau khổ, nhận ra sự khác biệt giữa nàng và Y

Doanh Hương trong lòng hắn không hề nhỏ. Phong Noãn quả là nhanh
nhạy, biết rõ uy hiếp nàng sẽ không thể trốn thoát liền quay sang Y Doanh
Hương. Đã thế, nàng cũng chẳng cần để lộ võ công, cứ ngoan ngoãn nằm
đó xem kịch hay là được.

“Tuyền Vương gia, Thứ phi của ngài tại hạ chơi chán rồi, không biết

Chính phi của ngài mùi vị ra sao?” Phong Noãn lạnh lùng hỏi, một tay đưa
thanh đao kề sát cổ Y Doanh Hương, tay kia véo lên má của nàng ta.

Dạ Vô Yên sắc mặt vốn lạnh lùng, trong khoảnh khắc đó càng thêm

lạnh giá. Bất kì ai cũng có thể cảm nhận được cơn giận toát ra từ trên người
hắn.

“Thả nàng ấy ra, Bản vương đồng ý thả ngươi!” Dạ Vô Yên lạnh lùng,

trong tiếng nói có thể nhận ra chút run run.

“Thả ta? Nói vậy cuối cùng tại hạ cũng nắm được thóp của Tuyền

Vương rồi à?” Lời lẽ của Phong Noãn có phần chế giễu, nhưng không hề
vui mừng, ngược lại có vẻ cay đắng.

“Tại hạ biết Tuyền Vương đã nói là làm, nhưng vẫn có chút không yên

tâm, phiền Chính phi của ngài tiễn tại hạ một chuyến!” Phong Noãn cẩn
thận áp giải Y Doanh Hương men theo đường núi, chậm rãi đi xuống.

Những thị vệ tay cầm cung tiễn thấy thế liền tránh sang một bên, đợi

Phong Noãn đi qua lại giương cung theo sát đằng sau. Một đoàn người ở
thế giằng co men theo đường núi, không nhanh không chậm đi xuống chân
núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.