ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 505

“Doanh Hương công chúa, chuyện của ta và Tuyền Vương, không phiền

cô phải quan tâm. Còn về việc ta và Hách Liên Hoàng tử, ta đã nói rồi,
chúng ta chỉ ngẫu nhiên gặp nhau thôi. Cô cứ nhất định cho rằng ta bám lấy
huynh ấy, ta cũng chẳng còn gì để nói.” Sắt Sắt hờ hững nói.

Y Doanh Hương vốn là người cố chấp lại ngang bướng, nàng có giải

thích thế nào nàng ta cũng chẳng chịu tin, vì thế Sắt Sắt không muốn phí lời
làm gì nữa.

“Hách Liên, chúng ta đi thôi!” Sắt Sắt quay người nhìn Phong Noãn nói.

Phong Noãn khẽ gật đầu, giục ngựa rời đi, nhưng Y Doanh Hương vẫn

nắm chặt lấy vạt áo Phong Noãn không chịu buông ra.

“Ngạo Thiên ca ca, muội cũng muốn quay về, Yên ca ca đã trả tự do lại

cho muội rồi.” Y Doanh Hương nói, trong mắt ánh lên vẻ vô cùng mong
đợi.

Y Doanh Hương bị hắn trừng mắt lạnh lùng nhìn lại, thương tâm quá

mà bắt đầu không ngừng khóc lóc. Nhưng cho dù là thế, nàng ta vẫn không
chịu buông tay, ngước đôi mắt đầm đìa ngưng thần nhìn dung nhan thanh tú
của Sắt Sắt, căm hận nói: “Giang Sắt Sắt, ta hận cô!”

Sắt Sắt đột nhiên không biết nên nói gì cho phải. Lẽ nào, Y Doanh

Hương không có được tình yêu của Phong Noãn thì quay sang căm hận
nàng sao? Thực ra nàng có ý tác hợp cho Phong Noãn và Y Doanh Hương,
chỉ có điều lúc nàng ta nói hận Sắt Sắt, ý nghĩ này đã tan thành mây khói.
Nàng đột nhiên cảm thấy một cô gái ích kỷ và ấu trĩ như Y Doanh Hương
này thật không xứng với Phong Noãn.

Phong Noãn nghe Y Doanh Hương nói vậy, cười lạnh đáp: “Hương

Hương, chuyện của chúng ta không liên quan gì tới Sắt Sắt cả. Cho dù ta
không thích nàng ấy thì cũng không thích muội nữa đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.