ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 71

Nhưng Sắt Sắt không ngờ, kiệu nghênh thân lại tới tận am Hàn Mai để

đón nàng.

Sắt Sắt ngớ người, sớm biết thế này, mấy ngày trước nàng đã cho người

chuyển lời mình xuống tóc đi tu rồi. Bây giờ, nàng chẳng thể làm được gì
khác ngoài việc miễn cưỡng mặc hỷ phục lên mình.

Trời hôm đó rất ấm, ánh nắng hơi gắt tỏa trên đỉnh đầu. Trong am, hàn

mai bắt đầu tàn lụi, từng cánh hoa tung bay trong gió, rơi lả tả trên hỷ phục
màu đỏ của Sắt Sắt, mũi nàng còn ngửi thấy mùi thơm lạnh nồng nàn của
hàn mai.

Sắt Sắt phát hiện ra, hàn mai nở lần cuối cùng là lúc mùa đông qua đi.

Từ núi Hương Diểu dến Tuyền Vương Phủ không xa lắm nhưng là

đường núi, vừa đi vừa về cũng mất đến hơn hai canh giờ. Khi kiệu của Sắt
Sắt đến Tuyền Vương Phủ, Tuyền Vương và Y Doanh Hương đã bái đường
xong, còn nàng đã bỏ lỡ giờ lành. Vì thế, Sắt Sắt bị đưa luôn đến động
phòng, lễ tiết bình thường đều bị bỏ qua hết.

Thanh Mai thấy vậy không vui, nhưng Sắt Sắt chẳng quan tâm, thậm chí

còn cảm thấy như vậy rất tốt. Không bái đường, trong lòng nàng, hắn càng
không phải là phu quân.

Sắt Sắt kéo khăn hỷ xuống trước sự kinh ngạc của đám a hoàn, rồi nhẹ

nhàng cởi bỏ mũ phượng. Nàng biết Dạ Vô Yên đêm nay sẽ không đến đây,
vì thế nàng chẳng ngốc nghếch đến mức ngồi chờ hắn tới bỏ khăn che mặt
cho nàng.

“Các ngươi đi ra đi, ta không cần ai hầu hạ cả.” Sắt Sắt nói khẽ, mấy

tiểu a hoàn biết điều nhanh chóng lui ra.

Sắt Sắt đưa mắt ngắm nghía căn phòng hoa chúc một lượt, cách bài trí

rất có không khí. Chăn gấm màn nhung hoa lệ, hình thêu linh thú cát tường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.