ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 73

Sắt Sắt trong lòng cười lạnh, quay người ngồi xuống ghế, cười khẽ nói:

“Nếu thế ma ma làm đi.” Tay phải nàng đã sớm nắm lấy bình hoa trên bàn,
ra vẻ ngắm nghía. Nếu bà ta dám bước tới, nàng sẽ ném bình hoa về phía bà
ta.

Dù cho tấm thân nàng không còn hoàn mỹ, thì cũng không cho phép ai

được làm nhục nàng.

Lão ma ma nhìn Sắt Sắt, cảm thấy cô gái trước mặt có đôi mắt trong

như làn nước, sóng mắt lưu chuyển, giống như dòng sông băng, mang theo
hàn ý lạnh thấu xương, khiến bà ta không dám nhìn thẳng. Bà ta lại nhìn
chiếc bình hoa không ngừng chuyển động dưới những ngón tay thon thả
ngọc ngà của nàng, lập tức ngây người, trong lòng nhất thời nảy sinh nỗi sợ
hãi không thể diễn đạt thành lời.

Kiểm tra ư, không dám! Không kiểm tra ư, vậy biết ăn nói sao với Thái

hậu.

Hai bên đang giằng co, bỗng cửa phòng bật mở, Dạ Vô Yên nhanh

chóng bước vào.

“Ma ma lui ra đi, Bản vương sẽ nói lại với Thái hậu!” Thanh âm của Dạ

Vô Yên ôn nhu uyển chuyển, nhưng thấp thoáng trong đó khí thế oai
nghiêm.

Lão ma ma như bỏ được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, vái chào Dạ

Vô Yên và Giang Sắt Sắt rồi theo tiểu a hoàn ra ngoài. Thanh Mai thấy Dạ
Vô Yên đến liền mừng rỡ bỏ đi, trong chốc lát, mọi người đều lui ra hết,
chỉ còn lại Sắt Sắt và Dạ Vô Yên người ngồi kẻ đứng.

Hai người đều mặc hỷ phục, dưới ánh nến chiếu rọi, màu đỏ càng được

tôn lên vẻ đẹp rực rỡ, nhưng trong lòng Sắt Sắt lại không vui chút nào. Còn
Dạ Vô Yên, nếu có vui chắc cũng không phải vì Giang Sắt Sắt nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.