ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 826

Trong toàn bộ sự việc, chàng luôn suy nghĩ theo hướng coi Y Lãnh

Tuyết là người bị hại, lúc này đột nhiên nghĩ ra, Y Lãnh Tuyết trước đó có
lẽ chưa câu kết với kẻ bắt cóc, nhưng vào lúc nàng ta bị bắt, có khả năng đã
cùng mưu đồ với đối phương, yêu cầu kẻ đó giải nàng ta đến vách núi Hắc
Sơn, để giá họa cho Sắt Sắt.

Trong lòng chàng, Y Lãnh Tuyết chẳng khác nào tiên tử, có lẽ là do

chàng ngốc nghếch chờ đợi suốt bốn năm, nên trong tim chàng, nàng ta
sớm đã gần như được thần thánh hóa. Cho nên, chàng chưa từng nghi ngờ
nàng ta. Còn đêm nay, nàng ta chủ động sà vào vòng tay chàng, có lẽ từ lâu
đã không còn là tiên tử không hưởng hương khói nhân gian nữa rồi.

“Hôm đó, muội bị trúng thuốc mê, khi tỉnh lại, đã ở trên vách núi rồi.

Muội quả thực không biết mình đã bị bắt cóc như thế nào.” Y Lãnh Tuyết
nhẹ nhàng nói.

Dạ Vô Yên thoáng chau mày, trầm giọng nói: “Lãnh Tuyết, ta hi vọng

nàng nói thật!” Tiếng nói không giận dữ mà đầy quyền uy ấy khiến Y Lãnh
Tuyết thấy trong lòng dân lên từng nỗi sợ hãi vô biên.

“Vương gia, huynh đang nghi ngờ Lãnh Tuyết ư?” Y Lãnh Tuyết ngước

mắt, nở nụ cười khổ sở. “Từ khi Giang cô nương ép độc cho muội, cứu tính
mạng muội, muội cảm kích cô ấy vô cùng, sao có thể hãm hại cô ấy được?
Lúc nhớ lại những chuyện trước đây, muội liền hiểu tấm thân mình vốn
không xứng với Vương gia, muội không muốn trông thấy Vương gia vì mất
đi người mình yêu mà mãi mãi đau khổ. Cho nên muội mới mặt dày mày
dạn, muốn ở bên cạnh Vương gia. Nhưng Vương gia lại nghi ngờ muội ư?
Nếu là như thế…” Tiếng nói của Y Lãnh Tuyết càng lúc càng nhỏ, nàng ta
nhìn Dạ Vô Yên ai oán, bên khóe môi ứa ra một dòng máu tươi.

Dạ Vô Yên kinh hãi, mắt phượng nheo lại, tiến lên một bước, giữ lấy

cằm Y Lãnh Tuyết. Chỉ thấy trong miệng nàng ta đầy máu tươi, hiển nhiên,
nàng ta đã cắn lưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.