ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 859

Cái tên này thốt ra, tay nàng cũng từ từ đưa lên trước ngực. Bốn năm

trước, một chưởng chàng đánh vào ngực nàng, cảm giác đau đớn như xé
tim gan, nỗi tuyệt vọng thấu xương cùng cơn đau lúc đó dường như vượt
qua dòng thời gian, lại đánh mạnh vào trái tim nàng.

Bốn năm ẩn danh, cuối cùng vẫn phải đối mặt.

Đời người quả thực có rất nhiều điều bất đắc dĩ, có những người và có

những chuyện muốn tránh cũng không cách nào tránh được.

Trận chiến trên biển bốn năm trước, nàng và chàng cùng sánh vai đánh

lại hải tặc của Tây Môn Lâu và Thủy sư Nam Nguyệt. Nhưng giờ phút này,
chàng và nàng cuối cùng cũng trở thành hai kẻ đối đầu ở hai bờ chiến
tuyến.

Lúc này, thậm chí chàng còn là thống soái tiễu trừ hải tặc, nàng lại là kẻ

cầm đầu hải tặc Đông Hải, bọn họ giờ là kẻ không đội trời chung.

Cuối cùng cũng đã tới mức phải một sống một chết.

Sắt Sắt khẽ than dài, ánh mắt nhìn qua khung cửa. Vừa rồi trời có đổ

một trận mưa lớn, những cành lá vừa được cơn mưa tắm ướt, gột rửa ánh
lên màu xanh mướt, tươi non vô ngần, những giọt nước còn đọng lại trên
lá, long lanh như châu báu, lại trong trẻo như những giọt nước mắt.

Thực ra việc Dạ Vô Yên thống lĩnh binh tướng đi tiễu trừ hải tặc Sắt Sắt

không mấy ngạc nhiên. Lúc này trong khắp Nam Nguyệt, chẳng tướng lĩnh
nào có uy danh lẫy lừng hơn được Dạ Vô Yên. Chỉ có điều nghe nói mấy
năm nay quan hệ giữa Bắc Lỗ Quốc và Nam Nguyệt rất căng thẳng, Dạ Vô
Yên vẫn luôn trấn thủ ở biên cương phía Bắc. Ai cũng cho rằng chàng
chẳng còn thời giờ đâu phải phân thân Nam Hạ, không ngờ chàng lại bị Gia
Tường Hoàng đế triệu hồi về gấp rồi được điều động tới đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.