ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 936

Hiển nhiên chàng đã được thông báo, biết là xảy ra chuyện, trên khuôn

mặt tuấn tú như bị phủ một lớp sương lạnh, đôi mắt phượng ánh lên cái
nhìn lạnh lẽo. Chàng vừa bước vào, liền vội vã tới bên Mặc Nhiễm, đưa tay
ra ôm cô ta vào lòng, dịu dàng hỏi: “Nàng sao rồi?”

Mặc Nhiễm muốn ôm mà còn giả vờ từ chối, đẩy hờ hai cái rồi chau

mày nói: “Vương gia, chàng nói trước đây thiếp có võ công, nhưng bây giờ
thiếp chẳng còn nhớ gì. Tuy khi nhảy múa thấy thân thể mình rất nhẹ,
nhưng chẳng nhớ một chiêu số võ công nào cả. Nếu thiếp còn võ công thì
tốt biết bao, chắc chắn sẽ không gây rắc rối cho Vương gia.”

Dạ Vô Yên đưa tay vỗ nhẹ lên vai Mặc Nhiễm, dịu dàng nói: “Đừng sợ,

có Bản vương ở đây, cho dù nàng không có võ công, Bản vương cũng sẽ
bảo vệ nàng, không cho bất kỳ ai bắt nạt nàng đâu. Người đâu!” Chàng
nhướng mày, ánh mắt đã lướt qua Sắt Sắt, lạnh lùng nói: “Giải kẻ dám vô lễ
với Vương phi đi.”

Kim Tổng quản nghe thấy lời Dạ Vô Yên nói thế liền ngẩn ra, trầm

giọng nói: “Vương gia, hắn là người của Thái tử.”

“Bất kể là người của ai, chỉ cần làm hại tới Vương phi của Bản vương,

Bản vương đều không thể tha cho hắn được.” Dạ Vô Yên tàn nhẫn ra lệnh,
lúc đó, ánh mắt dịu dàng chỉ chăm chú nhìn vào Mặc Nhiễm.

Mấy thị vệ xông lên, đang muốn bắt Sắt Sắt đưa đi.

Sắt Sắt hờ hững lườm Dạ Vô Yên một cái, vì một cô gái giả mạo mà

ngay đến Thái tử chàng cũng dám đắc tội sao? Hay là chàng đã nhìn thấu
âm mưu, vì thế mới tương kế tựu kế? Trong trí nhớ của nàng, trước đây khi
nàng làm Thứ phi, chàng mới xưng là “Bản vương”. Sau đó, trước mặt
nàng, chàng đều xưng là “ta”. Vừa rồi chàng nói ra câu đó với Mặc Nhiễm,
ngữ khí tuy dịu dàng, nhưng Sắt Sắt nghe ra lại thấy vô cùng kỳ quặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.