ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 938

Mặc Nhiễm có chút bất ngờ, nàng không nghĩ Triệt Nhi cũng lại đòi

xuống kho củi, liền khẽ nói: “Vương gia, tiểu công tử này không đắc tội với
thiếp, sao có thể để cậu ấy xuống kho củi được? Thiếp thích cậu ấy lắm, có
thể để cậu ấy lại đây không?”

“Nàng nghe thấy rồi đấy, là nó tự muốn đi, ta cũng chẳng còn cách nào

cả.” Dạ Vô Yên nhếch mép hờ hững nói.

Kho củi trong phủ Dạ Vô Yên không có củi khô, chỉ chất đầy những thứ

bàn ghế vứt đi. Có điều chỗ này rất ít người tới vì thế mặt đất phủ đầy bụi,
trong phòng ẩm ướt mốc meo. Dạ Vô Yên quả nhiên phái người kê một
chiếc giường mềm vào, đặt ở cạnh tường. Mấy thị vệ nhanh chóng đưa Sắt
Sắt và Triệt Nhi xuống kho củi, sau đó liền đóng cửa lại. Một tràng những
tiếng lách cách nổi lên, cửa đã bị khóa rồi. Trong phòng tối om, chỉ thấy
trên mái nhà có một ô cửa nhỏ để ánh trăng mờ rọi vào.

“Vì sao lại nhốt chúng ta ở đây?” Triệt Nhi khẽ hỏi.

Sắt Sắt vuốt nhẹ đầu Triệt Nhi, cười nói: “Triệt Nhi, trong Vương phủ

này nguy hiểm lắm, bất luận thế nào, con cũng phải ngoan ngoãn đi theo
mẹ. Người khác đưa cho cái gì cũng không được ăn, biết không?”

Triệt Nhi gật đầu, bò lên giường, tiếp tục giấc ngủ vừa bị làm cho gián

đoạn. Sắt Sắt nhanh chóng tìm một chiếc ghế có vẻ lành lặn, ngồi đó, rồi
tựa vào tường nghỉ tạm.

Đêm xuân cực dài, xa xa có tiếng gọi điểm canh truyền tới. Trong đêm

tĩnh mịch, bên tai lại vang lên tiếng điểm canh bốn lần, đã tới canh tư rồi.

Thị vệ ngoài cửa không nhiều, nghe tiếng có lẽ không quá năm tên, họ

hẳn là không ngờ võ nghệ của Sắt Sắt rất cao cường. Thực ra với võ công
của nàng, mang theo Triệt Nhi chạy khỏi kho củi không phải là chuyện khó.
Nhưng ra khỏi Tuyền Vương Phủ mà không để ai phát hiện ra thật không
dễ dàng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.