ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 981

Ánh nến đung đưa yên lặng, Hách Liên Ngạo Thiên nhìn thẳng vào Sắt

Sắt, khẽ nói: "Ta sẽ không từ bỏ đâu, ta nhất định sẽ chờ."

"Noãn, đừng ngốc như thế!" Sắt Sắt bị ánh mắt nóng rực của chàng nhìn

tới mức khiến cho kinh hãi, liền lùi lại phía sau vài bước.

Hách Liên Ngạo Thiên cứ nhìn chăm chú vào Sắt Sắt, trong mắt chàng

chỉ có dung nhan diễm lệ của nàng, nhìn nàng lùi lại, chàng không kiềm
chế được tình cảm, liền tiến sát tới gần nàng hơn.

Thân hình Sắt Sắt lúc này tựa vào trước án, không còn đường lui. Phong

Noãn giơ hai tay, giữ lấy chiếc án, cúi người nhốt nàng lại trong khoảng
trống trước ngực, cánh mũi tràn ngập hương thơm dịu dàng từ thân thể
nàng. Vì nàng, bốn năm nay hậu cung của chàng bỏ không. Người trong
trái tim mà chàng đêm mong ngày nhớ đang ở trước mặt, sao chàng có thể
kiềm chế được đây. Lúc này chàng chỉ cảm thấy trái tim bừng bừng sôi sục,
xen lẫn sự thất vọng khôn cùng, hai thứ cảm xúc ấy nhất thời xâm chiếm
hết thần trí của chàng.

Chàng không hề do dự ép sát Sắt Sắt vào người mình, dùng tấm áo

choàng cuộn cả thân hình nàng lại, ôm hình dáng mảnh mai của nàng vào
lòng mình, đôi môi nóng rực áp sát vào khóe môi anh đào của nàng, không
chịu buông ra nữa.

"Đừng... Noãn, đừng như thế..." Lời chưa nói hết, đã bị Phong Noãn

ngăn lại, biến thành những tiếng nghẹn ngào khe khẽ.

Cánh tay chàng ôm chặt lấy nàng, khiến nàng không thể động đậy. Thân

hình chàng như một bức tường, Sắt Sắt không thể nào đẩy ra được.

Thấp thoáng nghe thấy tiếng Tố Chỉ gọi cửa, nhưng chàng dường như

đã chìm đắm trong nụ hôn nên không còn nghe thấy gì, còn miệng nàng
đang bị chàng hôn, không thể nói được. Nhưng Tố Chỉ đến cũng thật là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.