ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 110

Huyện lệnh và Tông Lê bước vào trong, Đào Cam đóng cánh cửa lại sau
lưng. Tông Lê giơ cao ngọn đèn lồng để Địch Nhân Kiệt dễ dàng quan sát
gian nhà rộng nhưng lạnh lẽo ẩm ướt.

Kéo áo choàng sát vào người, Địch Nhân Kiệt lẩm bẩm, “Diêm La Thập
điện ghê rợn hệt như cái tên của nó!”

“Bẩm, gia phụ tiểu sinh cũng thường bảo nên cho xóa bỏ Diêm La Thập
điện,” Tông Lê nhận xét.

“Ông ấy nói đúng!” Địch Nhân Kiệt chua chát nói.

Đào Cam cũng đang tra xét gian nhà, khụt khịt lẩm bẩm, “Tất cả các biện
sự kinh khủng này đều vô ích mà thôi! Thiên hạ đầy rẫy những kẻ khinh
nhờn nhục hình mà làm điều ác! Nhân chi sơ tính bản ác.”

Bức tường bên phải treo đầy những cuộn kinh văn về tội lỗi và sự trừng
phạt. Dọc bức tường bên trái trưng bày một dãy các bức tượng lớn bằng
người thật, tượng trưng cho những trừng phạt thảm khốc mà các vong linh
tội lỗi phải chịu khi sa xuống địa ngục. Nơi thì lũ quỷ sứ gớm ghiếc cưa đôi
thân người, nơi khác đám yêu tinh lại đang nhăn nhở quăng tội nhân vào
vạc dầu. Sâu vào trong điện, quỷ đầu trâu mặt ngựa đang nắm tóc kéo lê tội
nhân đến trước tượng Diêm Vương với bộ râu dài bằng tóc thật. Tất cả các
bức tượng đều có màu sắc sống động. Quầng sáng từ ngọn đèn lồng trong
tay Tông Lê chiếu lên vẻ mặt hoang dại của lũ quỷ sứ và sắc diện kinh
hoàng của những tội nhân.

Ba người cố gắng bước đi thật nhanh, bám sát bức tường bên phải để tránh
xa những hình ảnh kinh hoàng đó. Bỗng đập vào mắt Địch Nhân Kiệt là
bức tượng một nữ nhân lõa thể, nằm duỗi tay chân trên phiến đá lớn, bị một
con quỷ da xanh nhấn mũi giáo vào ngực. Mái tóc dài phủ kín mặt, bàn tay
và bàn chân đều không còn, xích nặng chằng khắp phần thân thạch cao nứt
nẻ, để lộ nhiều phần cơ thể nhạy cảm. Hình ảnh tiếp theo còn tồi tệ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.