ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 111

Hai con quỷ ăn vận như chiến binh thời cổ, mặc bộ giáp sắt nhuốm máu,
đang cầm rìu chiến hành hình một đôi nam nữ lõa thể trên thớt lớn. Nam
nhân bị chém ngang hông, còn nữ nhân úp mặt xuống thớt, bị chém cụt tay.

Rảo bước nhanh hơn, Địch Nhân Kiệt cáu kỉnh nói với Đào Cam, “Ta sẽ đề
nghị đạo trưởng dẹp bỏ hết những bức tượng nữ nhân kia. Tất cả những
cảnh tượng này đã đủ gớm guốc rồi, không cần phải phơi bày thân thể trần
trụi của nữ nhân nữa làm gì. Những hình ảnh khiếp đảm như thế không
được phép tồn tại ở một nơi thờ tự như thế này.”

Cánh cửa phía cuối Diêm La Thập điện không khóa. Một đợt thang khá dốc
dẫn họ tới một căn buồng vuông vức và rộng rãi.

“Bẩm đại nhân, hẳn chúng ta đang ở lầu trệt của Tây Bắc lầu,” Tông Lê
thưa. “Nếu tiểu sinh nhớ không nhầm, cánh cửa kia sẽ dẫn đến cầu thang
xuống địa cung nằm dưới biệt điện.”

Đào Cam bắt tay vào phá khoá.

“Lâu rồi cánh cửa này không được mở,” y nhận xét, “ổ khóa gỉ hết rồi.”

Phải mất hồi lâu trước khi ổ khóa kêu tách một tiếng, báo hiệu Đào Cam đã
thành công. Y đẩy cánh cửa nặng nề, mùi nấm mốc xộc lên từ khoảng tối
bên dưới.

Huyện lệnh đón lấy chiếc đèn lồng từ tay Tông Lê, cẩn thận bước xuống
từng bậc thang hẹp mấp mô. Khi đến bậc thứ ba mươi, cầu thang quay
ngoặt sang bên phải, để lộ thêm ba mươi bậc thang được đục trực tiếp vào
đá. Địch Nhân Kiệt soi đèn vào cánh cửa sắt nặng trịch chắn trước mặt,
được chằng bằng sợi xích nặng và một ổ khóa. Ông ép mình vào bức tường
ẩm ướt để nhường chỗ cho Đào Cam.

Khi y mở được ổ khóa và tháo xích chằng ra, huyện lệnh bước vào trong.
Có tiếng đập cánh vang lên trong bóng tối. Ông nhanh chóng bước lùi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.