ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 139

ấy, đến nỗi không kịp chống cự. Rồi mụ đẩy tiểu nữ không mảnh vải che
thân vào căn buồng bên cạnh.”

Để ý thấy ánh nhìn đáng thương của Bạch Hồng, Địch Nhân Kiệt vội châm
thêm một chén trà cho nàng. Thiếu nữ tiếp tục kể, “Bẩm, tiểu nữ thấy một
buồng ngủ lớn bài trí trang trọng. Trên cái trường kỷ kê sát vách, tấm màn
gấm vàng thêu kim tuyến được vén lên một nửa. Một giọng nói nghèn
nghẹt vang ra từ trong đó, ‘Lại đây nào, thê tử của ta, giờ nàng sẽ được thọ
giới ngay thôi!’

“Hiểu ra mình đã rơi vào cái bẫy của bọn mặt ngươi dạ thú, tiểu nữ cố gắng
chạy trốn. Tiểu nữ định chạy ra cửa, nhưng Bao phu nhân nhanh chóng túm
lấy tiểu nữ, bẻ quặt hai tay ra sau, túm tóc và kéo tiểu nữ đến trường kỷ.
Tiểu nữ ráng sức quẫy đạp và kêu cứu.

“‘Buông nàng ra!’ Giọng nói kia lại cất lên. ‘Ta muốn nhìn cho rõ nàng!’

“Bao phu nhân ép tiểu nữ quỳ đối diện với trường kỷ, rồi mụ lùi lại phía
sau. Tiểu nữ nghe thấy tiếng cười khùng khục vang từ trong màn gấm, âm
thanh ấy kinh khủng đến nỗi tiểu nữ phải bật khóc.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.