ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 143

muộn đại nhân cũng sẽ quay lại, nhưng tiểu nữ đã phải chờ rất lâu. Cuối
cùng ngài cũng đến…”

“Ngươi quả là một thiếu nữ dũng cảm!” Địch Nhân Kiệt nói, “Ta chỉ muốn
hỏi hai câu. Sau đó ngươi sẽ được nghỉ ngơi. Ngươi đã tả khái quát căn
buồng mà Bao phu nhân đưa mình đến rồi. Vậy còn con đường dẫn tới đó
thì sao?”

Bạch Hồng chau mày, cố gắng nhớ lại, “Bẩm, tiểu nữ chắc chắn nó nằm
phía đông thượng điện, nhưng còn cụ thể hơn. Tiểu nữ chưa từng đặt chân
tới căn phòng đó, hơn nữa bọn tiểu nữ đã rẽ qua nhiều khúc quành…”

“Có phải ngươi đã đi qua một chiếu nghỉ vuông vức có miệng giếng trời?”

Thiếu nữ buồn rầu lắc đầu, “Dạ bẩm, tiểu nữ thực sự không nhớ!”

“Không sao. Ngươi có nhận ra giọng nói của nam nhân trên trường kỷ
không? Phải chăng đó là giọng của Chân Trí đạo trưởng?”

Bạch Hồng lại lắc đầu, “Bẩm, giọng nói khốn kiếp đó vẫn còn văng vẳng
bên tai tiểu nữ, nhưng tiểu nữ không nhận ra đó là giọng của ai cả. Tiểu nữ
vốn có thính lực rất tốt.”

Thiếu nữ cười e thẹn, “Ngay lần đầu tiên mọi người bước vào Diêm La
Thạp điện, tiểu nữ lập tức nhận ra giọng của Tông Lê công tử, dù chỉ nghe
thấy từ xa. Tiểu nữ vô cùng nhẹ nhõm…”

“Chính Tông Lê đã giúp bản quan nghĩ tới khả năng ngươi đang ở Diêm La
Thập điện,” huyện lệnh nói. “Nếu không có y, ta đã không tìm được
ngươi.”

Bạch Hồng quay đầu lại, trìu mến nhìn thi sĩ trẻ đang quỳ cạnh giường. Rồi
thiếu nữ nhìn về phía Địch Nhân Kiệt, yếu ớt nói, “Bây giờ tiểu nữ cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.