SƠNNAM
ĐẤT
GIA ĐỊNH
XƯA
Nước rằm chảy thấu Nam Vang,
Sầu đâu chín rụng, sao chàng biệt ly.
Với các loại tôm cá, rau cỏ, cây trái miền nhiệt đới,
người Việt tạo ra nhiều món ăn mới, ngon, định hình,
không còn là cầu kỳ.
Cây dừa mọc dễ dàng khắp nơi, nước dừa tươi, nước
cốt dừa là chất ngọt, chất béo dịu: thịt kho nước dừa, cá
kho nước dừa, ca ri với nhiều nước cốt dừa, bánh tằm
nước cốt dừa...
Thịt quay ăn với bánh hỏi, thay vì bánh bao như
người Hoa.
Thịt bò xào lá cách, nướng gói lá lốt.
Canh chua người Khơme được cải tiến qua kỹ thuật
của người Hoa ở Sóc Trăng để đạt tới trình độ ngày nay.
Món xiêm-lo là bắp chuối xắt nhỏ, nấu với đầu hoặc
xương cá khô, nêm chút mắm, bỏ gia vị rau om và thật
nhiều ớt. Mắm ốp có lẽ là từ mắm bò-hóc của người
Khơme, ta cải biến lại. Mắm tôm Gò Công nổi danh.
Mắm lòng - còn gọi mắm ruột - làm với ruột cá lóc,
nhận trong gáo dừa, trở thành món quà sang trọng. Người
giàu, người nghèo đều thích ăn mắm sống, kèm với vài
loại rau thơm. Cụ Đồ Chiểu xem Tôn Thọ Tường như
kẻ không còn biết ăn mắm sống, đồng nghĩa với kẻ vong
bổn. Bà con ta quan niệm ăn cá nhiều sẽ giúp cơ thể dẻo
dai, cầm cự có hiệu quả với bịnh sốt rét thường hành hạ
cả gia đình, một kiểu uống thuốc, tạo hồng huyết cầu.
Như trên đã nói, người Việt đi xuống miền cực
Nam của đất nước, tiếp xúc với nhiều dân tộc, nhiều