ĐẤT GIA ĐỊNH VÀ BẾN NGHÉ XƯA - Trang 491

491

Dịp để chan hòa bao nỗi buồn vui, hồi hộp với người
mộ điệu khắp thế giới, ca ngợi một tài năng thể thao
của cả loài người, không phân biệt dân tộc, chính kiến.

Thảo Cầm Viên, gọi nôm na Sở Thú, gắn bó với

nhiều thế hệ, thành lập khá sớm, hơn trăm năm, thoạt
tiên là mặt bằng để ương cây giống, tạo cây con, trồng
thử nghiệm cây công nghiệp (cao su, cà phê, va ni, ký
ninh...). Dưới mắt người dân thường, công trình này chỉ
hấp dẫn khi chưng bày các loài thú. Hấp dẫn nhứt vẫn
quen gọi khôi hài là Sở Cọp; ban đêm, thỉnh thoảng
nghe cọp rống có lẽ vì đói hoặc nhớ rừng. Yếu tố tâm
lý thầm kín, trong tiềm thức là cọp với sấu nhắc lại thời
kỳ khẩn hoang, qua giai đoạn nửa hư nửa thật.

*

* *

Món ăn của Sài Gòn khá đa dạng, có lẽ nên phân ra

món điểm tâm, món dùng dịp cúng kiếng, dịp bày tiệc
tùng và những món của giới “sành điệu ăn nhậu”. Sau thử
thách, nhiều món lạ được định hình hoặc bị lãng quên,
tùy tình hình kinh tế, mức thu nhập bình quân từng đầu
người, vân vân... Xin trình bày vài nét, tùy tiện, không
có tham vọng đi sâu vào chuyên đề lớn này.

Thời Bảo Đại, đường Jaccaréo đổi ra đường Tản Đà.

Tản Đà là kẻ sĩ túng thiếu nhưng ăn uống phong lưu.
Món ngon, nhưng chỗ ngồi (môi trường, không khí)
dở, hoặc người ngồi ăn với mình trông khó thương thì
hư cả bữa ăn. Trong bài Thú ăn chơi, Tản Đà nhắc đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.