ĐẤT GIA ĐỊNH VÀ BẾN NGHÉ XƯA - Trang 493

493

món ăn điểm tâm sáng, kiểu Tây, kiểu Tàu nhưng bền
vững nhứt có lẽ là cơm bì, cơm tấm, thêm miếng thịt
sườn, lạp xưởng, trứng chiên. Hột cơm tấm phải rời rạc,
nhưng không quá khô (nấu gạo thứ ngon), thêm nước
mắm cao cấp. “Phở Bắc” do vài người thợ mộc quê
ở Hà Đông đưa vào Lái Thiêu, rồi sau 1945, bắt đầu
phổ biến xuống Sài Gòn, lần hồi quen thân, gọi “phở”,
người Hoa cũng thích. Lại còn bánh bèo Huế, bún bò
Huế, chưa kể bánh bao xíu mại, mỗi tiệm mang hương
vị riêng, hủ tiếu Mỹ Tho (với cải, tôm, cua), hủ tiếu
cá, cá thái mỏng, rưới nước sôi (kiểu phở tái) nhưng
không định hình.

Ngày giỗ vẫn mang nội dung cổ truyền, nhiều gia

đình cương quyết rượu đế, rót tượng trưng trên bàn thờ,
thay vì cúng rượu bia hoặc rượu Tây dành cho khách.
Một thời, để biểu dương tinh thần dân tộc, đồng bào ta
nói với nhau rằng rượu do thực dân nắm độc quyền sản
xuất, gọi rượu “công xi”, rượu Bình Tây bào chế với
hóa chất, gây độc hại lai căng mùi vị không thích hợp
với ông bà. Canh chua, và loại chuối Và (Chà Và, từ
đảo Java) tuy ngon nhưng không cúng được vì làm ô
uế bàn thờ, ma quỉ sẽ lén đến tô canh chua để rửa trôn.
Món ca-ry của Ấn, bánh mì của Pháp tuy xa lạ nhưng
dễ chấp nhận. Thường có thịt kho nước dừa, măng tre
hầm giò heo, hoặc khổ qua dồn thịt, gỏi, nhưng không
cúng với mắm sống, mắm kho (những món này quyến
rũ ma quỉ). Cúng xong thì năm bảy món dọn một lượt
đãi khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.