ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 113

Mario Puzo

Đất khách quê người

Dịch giả: Đặng Phi Bằng

Chương 9

Tháng tám. Không gian mờ mịt sương khói, thành phố chỉ còn là những cái
vệt đen ngòm như những cái bóng. Cây cầu bắc qua đại lộ Số Mười dường
như biến mất phần chân, không còn thấy rõ con đường trải đá với hai
đường sắt song song phía dưới. Một con ngựa nâu lực lưỡng kéo chiếc xe
chở đầy thùng nho tươi đi qua nơi gầm cầu.

Chiếc xe ngựa chở nho ngừng lại ở giữa đường Số Ba Mươi và Số Ba Mươi
Mốt. Tay đánh xe và người phụ việc chất hai mươi thùng nho trước một căn
nhà rồi ngửa mặt lên tiếng ồm ồm:
- Ca-ta-ri-a! Có nho rồi. Xuống lấy đi.
Cửa sổ tầng bốn mở bật ra. Đàn ông, đàn bà, trẻ con thò đầu ra ngoài cửa
sổ. Rồi như bay xuống cầu thang, thoáng sau cả nhà đã xúm quanh xe nho.
Anh chồng đi quanh mấy thùng nho, hỏi:
- Mùa này nho khá không mấy ông?

Tay bán hàng xoè tay nhận tiền, chẳng thèm trả lời. Cị vợ cắt cử hai đứa
con đứng canh, mấy đứa còn lại phụ mẹ khiêng vác mấy thùng nho xuống
hầm. Trong khi đó anh chồng ngắt một chùm nho ăn ngon lành. Khi vợ và
mấy đứa con xuất hiện trở lại, cả nhà vui vẻ đứng ăn nho. Rồi lần lượt
trước cửa những nhà khác quang cảnh cũng diễn ra y vậy. Trẻ con miệng
nhai lụp bụp. Mấy ông cha hãnh diện đứng dựa thùng nho chất cao ngất
ngưỡng. Còn những anh hàng xóm không đủ tiền mua, thả bộ một vòng
chúc tụng một mùa làm rượu may mắn.

Gino phát ganh với những đứa trẻ con nhà khá giả. Tiền bạc có được mấy
đồng mà cất nổi rượu, có xe nho là đứng xớ rớ để nhìn. Nó đứng ngay bên
cạnh ba thằng Joey. Ngặt nỗi thằng Joey quá mức bần tiện. Nó chẳng hề dúi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.