ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 132

váng. Cô như thể cảnh các em khúm núm, luồn cúi xin xỏ sự bố thí như cha
mẹ chúng phải xin miếng ăn để sống còn.

Cô quá bần thần khi nghĩ tới tương lai không sáng sủa của thằng Vincent.
Nó sẽ phải đi làm sớm để giúp chị và các em. Nhất định là không còn cách
nào khác hơn. Còn thằng mất dạy Larry nhè đúng lúc gia đình cần sự giúp
đỡ của nó thì nó lại tách ra. Vậy mà nó vẫn trơ tráo lết xác từ lầu hai lên ăn.
Đàn ông mà bần tiện vậy đó. Thoáng hiện trong cô hình ảnh một thằng đàn
ông trần truồng, lông lá xồm xoàm như con khỉ đột, cái giống to đùng cứ
cương lên. Đúng là chân dung đàn ông. Mặt cô nóng đỏ, mệt đến không
còn đứng nổi, trở vào ngồi trên cái ghế trong bếp, Octavia cảm thấy tức
ngực đến ngộp thở và thật sự khiếp đảm khi nhận ra mình bị bệnh thật rồi.

Chính Gino là người đầu tiên về nhà bắt gặp chị nó đang gục đầu sợ hãi,
khóc lóc, phun trên khăn trải bàn những đốm máu. Octavia thì thào:
- Sang bà Zia Louchee gọi mẹ cho chị.
gino sợ hãi chạy như bay xuống cầu thang.
Hai mẹ con về tới. Octavia đã ngồi ngay ngắn trên ghế. Cô định lau chùi
dọn dẹp để mẹ cô khỏi thấy vết máu nhưng sợ mọi người tưởng cô làm bộ
bệnh trong lúc gia đình đang khó khăn.
Bà mẹ chạy vội vào, nhìn con gái đang mệt mỏi thẫn thờ và những đốm
máu trên khăn bàn. Bà bật khóc:
- Lạy Chúa tôi!
Thằng Gino cũng lảm nhảm:
- Lạy Chúa lòng lành!
Màn biểu diễn tình cảm làm Octavia nổi sùng. Nhưng chỉ một thoáng bà
mẹ bình tĩnh lại ngay. Bà dắt con gái vào buồng, đặt lên giường. Bà quay
lại quát thằng Gino:
- Chạy đi mời bác sĩ Barbato ngay.
Cảm thấy mình rất quan trọng, thằng Gino chạy thoăn thoắt xuống bốn tầng
lầu.
Chờ cho Octavia nằm yên trên giường, Lucia mới đi lấy chai dầu nóng, xoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.