ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 130

Khổ! Tránh trời không khỏi nắng.
Không ai quan tâm tới những lời ca cẩm của bà mẹ. Chúng biết quá rõ tính
bà, mở miệng là toàn lời bi quan. Tuy nhiên bà mới là người thật sự tin
tưởng vào một tương lai tốt đẹp. Buổi sáng khoan khoái thức dậy, ăn uống
rất ngon miệng. Niềm hy vọng của bà là đổ đầy năng lượng cho các con
bằng lương thực và tình yêu thương của mẹ. Các con bà cũng cảm thấy
chẳng điều gì có thể làm bà khiếp sợ.
Ăn uống xong, Larry nằm ườn ra hút thuốc. Octavia và mẹ ôn lại những trò
quỷ quái của nó khi còn nhỏ. Thằng Vincent bỏ một miếng thịt lên đĩa mì
của Louisa rồi lấy một đĩa khác đậy lên. Bà mẹ thấy vậy, khen:
- Ngoan lắm. Đem xuống cho chị đi.
Vincent cầm đĩa đồ ăn và chai sô đa xuống lầu hai. Một lát sau trở lên tay
không. Larry hỏi:
- Cô ấy ổn chứ?

Vincent gật đầu. Larry tỉnh bơ quay lại chuyện trò bốp chát, tưởng như
không có gì xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.