ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 133

lên trán, lên mặt con gái. Nhìn vẻ căng thẳng rầu rĩ của mẹ, Octavia ráng
nói đùa:
- Đừng lo mẹ ơi, con không sao đâu. Con chưa đến nỗi không chồng
mà chửa. Con vẫn là đứa con gái Ý ngoan ngoãn đó.
Nhưng những lúc như vầy, Lucia Santa chẳng thể nào cười nổi. Đời đã dạy
cho bà nhiều bài học số phận bị chơi khăm.

Ngồi bên con, đợi bác sĩ đến, bà cố động não đoán thử đây là căn bệnh gì,
tai hoạ gì sắp xảy ra đây? Sao mà tai hoạ dồn dập vậy, bệnh chồng nặng tới
mức phải chuyển đi xa, con trai mới chút tuổi đầu đã lấy vợ, bây giờ con
gái lại ốm đau. Bà cố bình tĩnh. Rõ ràng đây chẳng còn là bất hạnh của một
cá nhân, mà cả gia đình đang bị lâm nguy. Cả nhà đang tuột dốc thê thảm.

Bác sĩ Barbato cùng Gino vào phòng. Lúc nào hắn cũng mày râu, quần áo
bảnh bao. Hôm nay đã sửa soạn để đi xem hát, vé mua rồi, nên bác sĩ định
từ chối, và bảo Gino đến bệnh viện miễn phí Bellevue. Nhưng thấy vẻ đau
khổ của Gino, bác sĩ Barbato không nỡ từ chối.

Khi thấy cô gái và nghe khai bệnh, hắn biết đã mất thời gian vô ích. Con bé
này cần vào bệnh viện thôi. Nhưng hắn cũng ngồi xuống bên giường. Rõ
ràng vượt e ngại khi ông bác sĩ khám cho bệnh nhân còn quá trẻ lại thêm bà
mẹ cứ ngồi trợn mắt nhìn từng cử chỉ của anh thầy thuốc. Hắn ghê tởm
nghĩ "Cái đám người Ý này cứ tưởng lúc nào đàn ông cũng sẵn sàng đè một
cô gái ra ngay trên giường bệnh chắc". Hắn ráng bình tĩnh bảo:
- Nào, thưa bà, bây giờ tôi phải khám cho cô ấy. Bà bảo thằng nhỏ ra
ngoài đi.
Bà quay lại thấy Gino, tát cho nó một cái nên thân:
- Đi. Tao cho phép đi chơi một lát đó.
Tưởng được khen vì sốt sắng với chị, chẳng ngờ bị tát tai, Gino hậm hực bỏ
vào nhà bếp.
Bác sĩ Barbato đặt ống nghe lên ngực bệnh nhân, mắt đăm đăm vào khoảng
không đúng vẻ thầy thuốc. Hắn thật sự ngạc nhiên. Con bé ốm quá, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.