ngoại đạo. Nhưng một con bé Ý, lúc nào cũng mặc đồ công sở, che kín mít
ngực như bà sơ, trông mong gì hơn nữa.
Tuy nhiên, các ông già bà cả, những chú bác cô dì lại lấy làm mừng. Vì dù
có muộn thì con bé cũng đã kiếm được tấm chồng mà nương tựa. Hai mươi
lăm tuổi rồi, còn bé bỏng gì nữa. Phải lấy chồng cho biết mùi đời như
người ta, chẳng hơn làm gái già quàu quạu suốt đời hay sao.
Hàng xóm láng giềng từ ông chủ hiệu bánh đến lão chủ hiệu cắt tóc chuyên
đố kỵ, nhìn mái tóc chải ngược ra sau của "thằng Do Thái mà phát ghét",
cũng đều đồng ý "Tụi Do Thái là cái máy làm ra tiền đấy. Con Octavia lại
là đứa con gái Ý hiếu thảo, rồi đây mẹ và các em nó tha hồ sung sướng".
Nhưng bà mẹ lại không chung quan điểm đầy lạc quan đó. Phải, cậu ta
cũng bảnh bao, thân mình mảnh khảnh nho nhã, tính nết đàng hoàng, dịu
dàng như con gái. Bà cũng chẳng có thành kiến gì với dân Do Thái, vì với
tính cảnh giác cao, bà nghi ngờ tuốt từ dân Công giáo, Ái Nhĩ Lan, Thổ Nhĩ
Kỳ hay Do Thái cũng như nhau.
Khổ nỗi thằng này có tật kè kè quyển sách dưới nách chán chê rồi lại mở
quyển sách trên tay. Mà đối với Lucia thì "Tụi mọt sách là lũ dài lưng tốn
vải, ăn no lại nằm. Vợ con chỉ có nước chết đói".
Đấy, chính mắt bà thấy con gái bà say mê đọc sách suốt đêm ra sao. Thay
vì đâm đầu vào sách, nó chịu khó may quần áo cho hàng xóm, mỗi tháng
cũng kiếm được khối tiền. Còn một điều bà không dám nói ra, chẳng phải
vì miệt mài đọc sách mà con bà phải vào bệnh viện đó sao. Bây giờ đến
lượt mấy đứa con trai, từ Vincent, Gino, cả thằng Sal chúi mũi vào mấy
quyển sách vô tích sự mượn ở thư viện về. Ích lợi gì chớ? Chỉ làm đầu óc
mụ mẫm với những chuyện đâu đâu, không có thật. Đúng là lũ dở hơi.
Là dân thất học, bà thoát được cái nạn hư hỏng vì sách. Nhưng bà cũng mơ
hồ nhận thấy sách vở cũng có một sức mạnh, do đó ít khi bà phản đối các
con. Tuy nhiên, bà đã từng chứng kiến nhiều người thấy cuộc đời cam go,
khổ sổ quá mà trốn tránh trách nhiệm. Vì vậy, nếu đàn ông không nên
phung phí tiền bạc vào cờ bạc rượu chè, đàn bà không được phí thời gian,
sức lực vào những trò mơ mộng viển vông, thì tuổi trẻ cũng không được để
thời gian dành cho tranh đấu vì tương lai, bị đầu độc bởi những chuyện