ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 204

Mario Puzo

Đất khách quê người

Dịch giả: Đặng Phi Bằng

Chương 21

Một buổi sáng tuần sau đó, Lucia Santa thức dậy, cảm thấy có điều bất ổn.
Sal và Lena vẫn còn ngủ trên giường. Sáng sớm, nghetn lục đục thay quần
áo, bà biết ngay thằng Gino về, vì tính nết nó cẩu thả, làm gì cũng gây tiếng
động. Nhưng không nghe tiếng Vincent, mà bà nhớ nó được nghỉ tối thứ
hai. Trong những tối được nghỉ, có khi nó còn về muộn hơn cả Gino.

Dù biết không ai vào nhà mà không làm bà thức giấc, nhưng bà vẫn vào
phòng ngủ Vincent. Cái giường trống trơn, ngăn nắp. Tuy nhiên bà không
lo lắng lắm. Cho lũ trẻ đi học xong, bà đứng bên cửa sổ nhìn xuống đường
ngóng thằng Vincent. Bà đứng đấy cho đến khi thấy công nhân làm ca sáng
ùa ra đường, đi ăn trưa. Đã gần trưa rồi. Lúc này bà mới thực sự sốt ruột.
Choàng vội cái áo len, bà chạy xuống Larry.

Larry đang uống cà phê, vẫn mặc đồ lót, đưa ra cái ngực đầy lông. Nó nhăn
nhó:
- Nó đâu còn là trẻ con nữa mà mẹ phải lo. Đi đâu chơi quá giờ nên cu cậu
ngủ lại, chiều dậy đi làm luôn chứ gì.
- Nhưng lỡ có chuyện gì thì sao?
- Ôi dào! Có chuyện gì, cảnh sát đã biết.
Louisa rót cà phê cho mẹ chồng. Nó cũng cảm thấy lo, vì nó rất quý
Vincent:
- Larry, anh chịu khó đi tìm xem chú ấy có sao không.
Larry đặt tay lên vai mẹ:
- Uống cà phê xong, con đi tìm nó. Được không mẹ?
Lucia Santa trở lên phòng ngồi đợi.
Ba giờ chiều, Gino và hai đứa nhỏ đi học về, vẫn chưa thấy bóng dáng
Larry. Bà mẹ bắt Gino ngồi đợi tin Vincent cùng bà. Nó chẳng nói năng gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.